CHUYỆN T̀NH TRUNG THU BA MƯƠI NĂM SAU

                                   

Có những người bạn hơn 30 năm mới gặp lại mà sao thân thích lạ thường. Nghĩ theo thói thường th́ cũng chưa thể gọi là thân, v́ thời gian biệt vô âm tín c̣n nhiều và dai dẳng hơn những năm ngắn ngủi quen biết ở trường xưa. Vậy th́ cái ǵ đă mang chúng ta lại gần như những sắt vụn được một nam châm hút tụ lại. Từ Trường Trung Thu có hai nghĩa, vừa là sức hút nam châm của trường Trung Thu, và cũng là cái nguồn gốc của trường xưa Trung Thu.

Buổi tiểu hội Văn Nghệ Trung Thu Hè 2006 đă mang những sắt vụn Trung Thu hội tụ lại ở thủ đô di tản, quận Cam, nam Cali. Cái nô nức bồn chồn đă khởi sự từ nhiều tuần trước rồi. Nhóm tổ chức đương nhiên phải lo đủ thứ. Sắt vụn cũng có miếng lớn, miếng nhỏ, miếng gần, miếng xa. Những cú điện thoại liên lạc bỡ ngỡ, những lời giới thiệu nhắc nhở đă đưa thời gian trở lại.

- Ừa, tao nhớ ra rồi, mày ngồi bàn ngoài gần cửa…
- Mày c̣n nhớ thầy Quang không? ổng dậy Anh văn đó…Hồi đó tao phá ổng quá trời.
- Tao đi xe bít bùng từ chung cư Vĩnh Hội lên trường mỗi ngày đó… mày không nhớ sao?
- Mày th́ tao không quên được, v́ mày đút tờ giấy vô áo hay quá. Mà sao không bị bắt héng?
- Đâu có, hồi đầu ḿnh lên sân thượng được mà. Sau này mới có giây kẽm gai….

Những dịp tết lễ, cái vui khởi sự từ lúc sửa soạn. Lần hội ngộ Trung Thu hè 2006 cũng thế, vui từ lúc đón bạn ở phi trường, vui từ lúc gặp bạn ở nơi xa lái xe về. Tâm tư mỗi người mỗi khác, vậy mà vẫn có thể cùng vui niềm vui đoàn tụ, cùng vui bởi sức hút của Trung Thu xưa cũ. Tro tàn dậy lửa, nước tù dậy sóng. Đêm nào cũng hai ba giờ sáng mới ngủ, vậy mà mới sáng bạch mắt là đă nghe điện thoại ơi ới, hẹn ḥ ăn uống. Cái câu “Minds over matters” có đúng phần nào trong trường hợp này. Thiếu ngủ trầm trọng mà vẫn thấy ít mệt.

Trưa thứ bảy, tháng bảy, mồng một, buổi gặp mặt lót đường cho bữa chính ở nhà Bích Vy. Chào chào hỏi hỏi, tay bắt tay rờ, tha hồ mà nhận diện, thư thả mà thăm nuôi. Đếm người đếm bảng, coi như bảng xanh đậm là đông nhứt. Kỷ niệm cũ, tiếng cười mới kèm liền theo tâm sự mới, ái ngại xa. Bao nhiêu là tự khai tự kiểm, bao nhiêu không đánh mà khai. Tất cả xảy ra được là từ cái nhân của Trung Thu, cái tin tưởng được thiết lập từ hơn ba mươi năm trước. Bữa lót đường được kéo dài từ nhà Bích Vy qua tới nhà anh Sơn. Nhà anh Sơn có đủ đồ chơi nên tâm nguyện của đám quậy Trung Thu cũng dễ dàng được thỏa đáp. Muốn ồn ào có ồn ào, đoàn văn nghệ bỏ túi cũng được dịp luyện thi cho ngày mai. Đám khán giả tập sự cũng được dịp nghe lén chương tŕnh chính thức mà không bị xua đuổi. Chị Ngọc thật dễ thương, lúc nào cũng tươi cười niềm nở. Nhưng thôi khuya rồi, phải trả lại sự yên tĩnh cho gia chủ, hàng xóm, thành phố và tiểu bang.

Ngày vui tới rồi. V́ phe ta quen thói đi đám cưới Việt Nam nên giờ giấc hơi căng giăn quá độ. Đúng 7 giờ, th́ trống đánh kèn kêu. Họp mặt Trung Thu mà cứ tưởng văn nghệ Paris By Night. Có tới 6 MC’s, xôm tụ quá, cũng ra tṛ lắm đấy, lần sau cứ thế mà làm. Những người may mắn có sinh nhật gần ngày vui c̣n được hưởng ké một bài “Happy Birthday” nữa. Ca sĩ Trung Thu thật tuyệt, tay ngang mà cứ tưởng tay nghề, nhắm mắt lại cứ tưởng ḿnh đang nghe CD. Thiệt là như vậy. C̣n hai màn tuyệt chiêu th́ chỉ có văn nghệ Trung Thu mới có. Đó là màn kịch và màn ḥa tấu. Màn kịch làm dấy động cả nhà hàng, cả thầy cô, học tṛ Trung Thu lẫn nhân viên phục vụ nhà hàng đều được một trận cười thoải mái. Không ngờ Trường Xuân tóc ngắn thế. Màn ḥa tấu th́ quá điêu luyện. Gia đ́nh anh Ngôn đă thăng bằng lại cái nghiêm túc từ những bản ḥa âm của saxophone, dương cầm, và tây ban cầm. Anh Ngôn c̣n hết t́nh với Trung Thu với quà tặng là hai tác phẩm tâm huyết. Vui qua mau, buồn ở lại. Tiệc tàn rồi mà c̣n níu kéo một chầu cháo cá Hải Đô. Đi đâu mà kiếm được một điệu nghệ như anh B́nh? Lại là bảng xanh đậm.

Văn nghệ một buổi, nhưng thật ra là một cuộc liên hoan. Sáng hôm sau phe ta một nhóm Trung Thu kéo nhau đi Las Vegas đóng tiền điện. Bảng xanh đậm Ngọc Nữ đă chiều chuộng bạn bè Trung Thu với đủ loại comp’s, pḥng ốc quá xịn, ăn uống khỏi “get line”, coi show đă mắt. Hoan hô, hoan hô. May mắn là Vegas không nóng lắm, thời tiết thoải mái tạo cơ hội cho những đôi trẻ nào “có những niềm riêng” tha hồ mà giải bày tâm sự. Chỉ cần nhớ một câu quảng cáo của Vegas thôi…”Whatever happened in Vegas, stay in Vegas”. Cũng nhẹ ḷng và an tâm phần nào. Thêm một kỷ niệm nữa. Sáng ngày sửa soạn rời Las Vegas, chị Băng Tâm đă ơi ới dặn ḍ… Các em phải về qua nhà chị để ăn phở Gà nhé… Tưởng khiêng to vác nặng th́ c̣n đắn đo, chứ ăn uống th́ dù trễ đến đâu đoàn xe cũng không nỡ từ chối.

Dân Trung Thu có khác, vui bữa này là lo bữa tới liền. Lại dàn xếp, lại hẹn ḥ cho cuộc vui tiếp nối luôn tới cuối tuần. Nhà chị Bích Ngà tối thứ năm, nhà Hằng chiều thứ sáu… Trời ơi, quá đă! quá đă! Phải cám ơn mấy người anh rể Trung Thu thiệt thoải mái điệu nghệ, lại lắm tài…như anh Bá đă vừa biết nấu bún ḅ Huế quá Huế mà lại c̣n biết karaoke mùi nữa.

Có vài tay Trung Thu chuyên nghề ham vui tới phút chót, như anh Khôi, anh Thạnh… h́nh như điểm danh các buổi họp mặt bao giờ cũng thấy giơ tay. Đáng được bảng danh dự.

Ngày chót của buổi văn nghệ hè 2006 là ngày chủ nhật. Lên xe tiễn em đi, chưa bao giờ buồn thế. Nhóm bảng xanh đưa Trang ra phi trường về lại Mông Trê An. Tưởng ǵ, hóa ra ai cũng miệng cứng ḷng mềm, bịn rịn chia tay, nước mắt có chảy, ḷng có tả tơi. Từ phi trường lái xe về, xe trống một chỗ nên trong ḷng ai cũng thiếu một Phương Trang. Vậy mà Đồng thị Nhiên c̣n an ủi người này người kia.

Cám ơn những người bạn đă tổ chức lần vui này. Cám ơn, cám ơn.

 

Cao Thi Xuân Tùng (7/06)