Kỷ
niệm thời học tṛ không có ǵ quư và thương mến bằng những ngày gần Tết,
với không khí lành lạnh của mùa xuân, với những cành mai, lan,
những đêm đi chợ Hoa, những đêm không ngủ với nồi bánh chưng đầy ắp.
Trong những ngày gần đầu năm, h́nh ảnh của những tờ báo xuân vẫn làm
ḷng tôi chùng lại.
Năm
tôi học lớp 12, cũng là năm chuẩn bị cho kỳ thi Tú Tài hai, lần đầu tiên
trường tôi phát hành báo Xuân. Có hai lien danh ra ứng cử để phụ
trách về báo Xuân. Các bạn trong lớp đề cử Xuân Thu làm trưởng
ban, rồi Xuân Thu bảo tôi “Mày ra ứng cử chung với tao làm Phó ban báo
chí nghe." Thú thật lúc đó, tôi chưa bao giờ viết văn hay làm thơ
nhưng thấy được vào ban báo chí là có cơ hội đi sang những trường khác
là gât đầu ngay. Ngày bầu cử tôi c̣n nhớ ở chỗ ngoài sân
trường, có cái mái che cho học sinh tụ tập, học sinh lớp tôi đi thật
đông để ủng hộ gà nhà. Gà nhà thắng thật, thế là sau giờ phút vinh
quang đó lại là giờ phút lo sốt vó v́ mang trách nhiệm vào thân rồi. Năm
đó lại là năm đầu tiên trường phát hành báo Xuân nên phải làm sao cho
không hổ thẹn cho ban báo chí và nhất là mang tờ báo đi giới thiệu với
các trường khác.
Những ngày liên tiếp, họp bạn bè trong ban báo
chí, lo cổ động các bạn lớp khác viết bài, gởi tranh về cho ban báo chí.
Nhờ Minh Nga có quen với một nhà in nên ban báo chí cũng bớt lo về
phần in báo. Các bạn trong trường ủng hộ thật nhiều, bài vở, h́nh ảnh
gởi về tấp nập. Ban báo chí lại chia nhau đọc xem bài nào, h́nh ảnh nào
thích hợp với báo xuân năm đó. Những ngày làm báo là những ngày
vui, những ngày không vào lớp, ngồi chầu chực ỏ nhà in, làm sao tôi quên
được. Tôi không nhớ hết những khuôn mặt đă từng ngồi chờ hàng ngày
tại nhà in để chờ thợ sắp chữ xong rồi chia nhau đọc lại xem thợ bỏ dấu
có đúng không. Rồi có lúc ông thợ xếp chữ đến trễ hay không đến,
thế là ban báo chí lại một phen lo, không biết ngày phát hành có kịp
không nữa.
Hôm nọ thấy anh chị em viết thơ
đăng lên mạng Trung Thu, tôi cũng gởi một vài bài thơ. Thế
là Quyền nhớ đến tôi trong ban báo chí năm nào ngay. Quyền
nhắc làm tôi nhớ cũng có Quyền, Tuyêt Lan và
các bạn lớp khác cùng nhau chạy lên nhà in mỗi ngày.
Lúc đó ban báo chí đến nhà in nhiều hơn là vào lớp học. Năm thi tú đôi mà
tôi, Xuân Thu, Minh Nga và các bạn khác không vào lớp cũng
cả tháng trời. Quyền c̣n nhớ “chị Nga đưa cho tụi em mấy ổ
bánh ḿ ở nhà in rồi chị đi chơi với kép“. Chắc Quyền nhớ
đúng thật, chị vẫn lo báo xuân mà vẫn không quên kép nhỉ.
H́nh b́a tờ báo cũng thật là quan trọng, ban báo chí nhận
được rất nhiều h́nh ảnh. Năm đó chiến tranh leo thang, các
bạn nam trong lớp đă xếp bút nghiên theo tiếng gọi của
người trai thời ly loạn sau kỳ thi tú
một. Chiến tranh dữ
dội nên h́nh ảnh khao khát về ḥa b́nh làm ban báo chí chọn
cho h́nh b́a báo năm đầu tiên. Tôi vẫn c̣n nhớ h́nh một
người con gái Việt với mái tóc dài và ngấn cổ thật cao nh́n
về con chim bồ câu trắng, với nền b́a màu hồng. Uớc mơ ḥa
b́nh sẽ đến với dân tộc tôi để các bạn tôi được trở về cắp
sách như thuở nào. |
B́a và bài vở in xong là tới phần bán báo. Ban báo chí lại
liên lạc với các trường bạn để mang báo trường ḿnh đến.
Tôi không quên được những giây phút vui mừng khi báo trường
ḿnh được các trường bạn đón nhận nồng nhiệt. Đi đến trường
nào cũng lập lại điệp khúc “Đây là lần đầu tiên trường
Trung Thu ra mắt giai phẩm Xuân. ……mong các bạn ủng hộ …..”
Phải nói tâm lư chiến được đem áp dụng triệt để lúc đi bán
báo. Đến các trường nam sinh th́ các em nữ sinh Trung Thu
đứng ra giới thiệu báo. C̣n khi đến các trường nữ th́
lại là nhiệm vụ của mấy anh nam sinh. Người ta bảo Nhất quỷ
nh́ ma thứ ba học tṛ quả không ngoa. Các em nữ sinh khi đi
qua các trường nam sinh th́ thế nào sau khi các anh mua báo
xong lại kèm thêm câu “Cho xin địa chỉ
." Tụi tôi lúc đó
nghịch phá, đứa nào cũng thuộc ḷng địa chỉ nhà thương, bưu
điện …và nhẹ nhàng gởi lại cho các anh địa chỉ. Các anh
nhận địa chỉ mà vui vẻ hớn hở lắm. Tụi tôi đi ra khỏi lớp
mà không dám cười, chỉ sợ mấy anh đó biết ḿnh phá mà trả
lại báo th́ khổ. Phải chi lúc đó có email hay cell phone
nhỉ.
Báo
đem đi trường bạn th́ cũng phải có báo trường bạn
đem lại trường ḿnh. Ban báo chí phải chia nhau xem
nhóm nào đi qua trường khác, nhóm nào ở lại trường để tiếp
đón trường bạn. Tôi vẫn nhớ ấn tượng nhất là
khi trường Trưng Vương đến, các cô nữ sinh với giọng Bắc
thật ngọt ngào vừa giới thiệu báo vừa cười rất
tươi. Không biết các anh nam sinh Trung Thu có mua hết báo
của các cô Trưng Vương không, tôi không nhớ
rơ, chỉ biết các cô nữ sinh nói chuyện ngọt như ly chanh
đường, đúng là gái Bắc.
Tôi vẫn nhớ những ngày cuối cùng của mùa bán báo, chúng tôi
mang báo đến cho các bác các chú Cảnh Sát đang điều trị
trong bịnh viện. Tôi vẫn tiếc là không giữ lại được một tờ
báo nào cho ḿnh làm kỷ niệm, của một thời áo trắng học tṛ.
Ngày thi gần đến mà chúng tôi vẫn chưa chịu gạo bài, chỉ c̣n
một tháng cuối cùng trước ngày thi thôi. Đến lúc đó, bạn bè
chia tay, ai nấy lo cắm cúi luyện bài thi. Chương tŕnh học
thi Tú tài đôi mà tôi và đám bạn chỉ có một tháng gạo bài
th́ phần rớt nắm chắc trong tay. Tôi may mắn cùng vài đứa
bạn đậu kỳ thi năm đó, tuy nhiên có vài bạn không may lại
trượt kỳ thi đó. Nếu tôi rớt năm đó, chắc tôi cũng không ân
hận v́ đă bỏ thời giờ chăm lo cho tờ báo của trường.
Bây giờ sau bao ngày tháng trải dài, cuốc đời trôi nổi,
những kỷ niêm thuở học tṛ với phấn trắng, với những tờ báo
mùa xuân vẫn làm tôi thao thức. Có bao giờ bạn ước được trở
lại trường xưa, đươc cùng ngắm lại con đường mà bạn đă đi
qua suốt thời trung học. Có đôi khi trong giấc mơ, tôi vẫn
thấy lại bạn bè bên kia bờ đại dương, với những ngày cắp
sách, để khi tỉnh giấc mới biết đó chỉ là cơn mơ. Bao nhiêu
năm xa cách, bạn bè cùng trường đă cùng nhau liên lạc và họp
mặt hàng năm, nhưng tôi vẫn c̣n niềm mơ ước, bạn bè tôi khi
nào mới ngồi lại cùng nhau, cùng một mái trường với hai chữ
Trung Thu yêu dấu. Xin đừng v́ tự ái cá nhân mà quên đi
t́nh bằng hữu, t́nh thầy tṛ. Tất cả chỉ c̣n là trong kư
ức, có c̣n chăng là t́nh bạn vĩnh cữu, t́nh thầy tṛ bất
diệt. Ngày tháng rồi cũng trôi qua, mùa xuân đến cho mùa
đông đi, cho tôi xin lại ngôi trường trên con đường Thành
Thái vẫn là ngôi trường duy nhất trong tâm tưởng của mọi
người. Chúng ta xa quê hương, có mang theo được ǵ, để rồi
bây giờ chúng ta c̣n lại ǵ ? Hy vọng sẽ có một ngày trường
tôi, Trung Thu yêu dấu, sẽ phát hành một giai phẩm Xuân duy
nhất, và tờ báo xuân “Trung Thu đoàn kết” sẽ mang lại cho
thầy cô bạn hữu một mùa xuân đúng nghĩa nhất.
Mùa xuân với mai vàng rực rỡ, xin kính chúc thầy cô cùng các
bạn một năm mới sức khỏe dồi dào, an vui và đạt
được mọi điều như ư.
Thung lũng hoa vàng mùa xuân 2008
ATTT
|