-
Tình
Xa Bay
-
Phan Huyền
Chiều
xuống dần sầu trống vắng thật buồn
Nắng gay gắt làm khô môi lạnh giá
Sao vai vẫn lạnh tình đã xa bay
Đếm thời gian hồn em buồn tê tái
Tiếc chi anh tình đã bay xa bay
Hãy xem em như bóng mát xa dần
Hồn anh tơi tả, ngã ba anh đứng
Lòng bối rối anh hứng báo thương
đau
Phòng trống vắng đôi ta cùng duyên
kiếp
Em thiếp dần vào mộng ảo xa xăm
Ngẫm cuộc đời, em buồn duyên má
thắm
Trương Chi Mị Nương lòng ấm cho
nhau
Thôi là hết tình bao nổi đã qua
Mà em biết đời đã lắm phong ba
Tình đã xa, đôi ta đều cất bước
Ngước nhìn về đường dài lướt thướt
trôi.
Phan Huyên (5/07)
Vô Đề
-
Phượng Vỹ
Mơ màng
tiếng sáo Trương Chi
Nhẹ đưa đêm vắng khắc ghi khối
tình
Thuyền trăng ủ bóng soi hình
Tương tư mấy khúc sầu bi cõi lòng
Hỏi ai trăn trở làn môi
Xuân xanh ngơ ngác vỡ đôi phím ngà
Trời buồn đổ hạt mưa sa
Trầm luân một dãy ngân hà vấn
vương
Người xa gió thoảng ngàn phương
Mây trôi thềm vắng phấn hương lỡ
làng
Dõi theo tiếng vọng âm vang
Rượu sầu nâng chén mênh mang giọt
hồng
Tà Dương khuất dạng non bồng
Đôi hàng lệ ướt héo hon trông vời
Má hồng Liễu rũ chiều phôi
Một cung thanh vắng giao bôi ngỡ
ngàng...
Phượng Vỹ (5/07)
Liên
Khúc Sao
Biển
-
Trung Thu
Đôi lúc
mình nhớ, biết tỏ cùng ai
Đôi lúc mình buồn, lòng như sao
biển
Bơ vơ trên sóng biết lạc về đâu
Trời biển mênh mông thăm thẳm nỗi
sầu
Trắng xóa
bạc đầu, từng con sóng vỗ
Lang thang, lang thang, nỗi niềm
ai thấu
Gió buồn lồng lộng thân bồng bềnh
trôi
Cát vàng hoang vắng héo khô một
đời
Buồn
trong nỗi nhớ từng cánh chơi vơi
Vụn vỡ niềm đau tan đi huyền thoại
Có còn gì không linh hồn mệt mỏi
Tan theo bọt sóng xa khuất chân
trời
(Nguyên Hảo)
Viễn du
một đời, tỉnh giấc đêm đêm
Lặng theo sóng êm, thả hồn du mục
Gió hú muôn trùng, sao lạc lung
linh
Một cõi nhân sinh, bao kẻ vô tình
Còn ta với mình, sao với biển sâu
(Sơn)
Còn ta
với mình tỏ nỗi niềm riêng
Trắng xóa một bờ sóng vỗ triền
miên
Biển vắng đêm nao gót mòn vụn vỡ
Lấp lánh sao trời mơ giấc mộng
tiên
Đôi khi
ta như con thuyền viễn xứ
Trôi dạt cánh buồm thả gió xa xăm
Góp bóng chung đôi đổi vì sao sáng
Dấu vết ngày dài rũ cánh Hải Âu
Thoai
thoải dốc cao mấy bờ cát đổ
San Hô nắng vờn xanh ngát màu trời
Đại dương êm êm như lời ru ngủ
Sao với biển sâu một chút tình
hồng...
(Phượng Vỹ)
Tình hồng
rạt rào hòa với sao biển
Diều hâu tung cánh biền biệt xa
bay
Mây bầu trời mòn mỏi nghe sóng vỗ
Ngỡ mây kia che lấp nỗi sầu này
Bầy chim én tung cánh bay ngút
ngàn
Lòng cứ ngỡ sóng xô tình yêu tới
Sóng cứ vô tình chới với mênh mông
Bờ cát trắng nắng hong làn tóc rối
Làm sao ngăn được sơn sóng bạc đầu
Dẫu bầu trời là vạn lời nhung nhớ
Thuyền yêu thương đã rời xa bến cũ
Biển sầu nhớ, sao vấn vương chút
tình
Dẫu biết
rằng đại dương có sao biển
Lời hứa xưa vẫn xa khuất ngút ngàn
Ánh hoàng hôn ngập tràn cơn sóng
vỗ
Mối u hoài là chỗ đứng mênh mông
Sóng cứ vỗ đong đưa tình xa vắng
Cuốn vào lòng buồn sầu nhớ khôn
nguôi
Xuôi đôi tay run rẩy vì con sóng
Bóng hình xưa đã khuất xa mờ bay
Biển yêu thương mong chờ sao
thương nhớ
Ngỡ mặt trời soi sáng bóng đôi ta
Mà sóng cứ vỗ bay xa xa mãi
Đại dương, sao biển ngỡ ngàng nhớ
thương
(Phan Huyền)
Liên Khúc
"Chân Trời Tím"
-
Trung Thu
Đỏ, cam,
vàng, lục, lam, chàm, tím
ánh sáng nào lơ lửng trong mắt em
bầu trời xanh hay bầu trời mây xám
rồi cũng chỉ là đêm,
Em
của một thời rực rỡ
bước chân về, bỡ ngỡ
mong chờ
hàng dậu thưa
như một lời hứa hẹn
một buổi chiều
phơi tóc xõa bên song
gió cuốn đường mây
sợi tóc nào lạc lõng
giữ mãi hoài
một chút thương yêu
chiếc cầu vồng vội vã ban chiều
đem gom lại một màu tang trắng
đêm
(Nguyên Hảo)
Tôi
đứng bên này chân trời tím
se lòng trong gió biển tìm dáng em
âm ba nghìn trùng vọng tiếng ca êm
buồn mênh mông... tình trần,
vương vấn
Em
Ánh mắt ngày nào rạng rỡ
nhìn tôi, ngây thơ
dệt mơ
Đôi môi nói khẻ
"tình mình bền nhé"
Rồi em... xa tôi
xa đời ...
Tôi đứng bên trời nghe lạc lõng
ngậm ngùi trong sóng biển mù khơi
âm ba nghìn trùng vọng tiếng ca
tôi
Buồn mênh mông ... tình trần
(Ngọc Nhung BX)
Tôi đứng bên này chân trời tím
Nhốt chút nắng hồng
thỏ thẻ gọi tên anh
đâu đây gió cát phù du
..lắng nghe sóng vỗ
xoáy sâu tâm hồn...
Anh
với giọng nói trầm ấm
như ru ngủ cho em mỗi trưa vàng
Bờ vai rắn chắc
nụ cười hiền hòa
mơ ước xa xôi ..
để rồi...
Biển đã mang anh ra khơi
mang theo ngàn lời thì thầm
Vệt nắng tan dần theo năm tháng
bỏ lại sau lưng..
vòm trời lẻ loi
..thương nhớ đầy vơi..
Từ nửa bờ đại dương
tôi đứng đây mơ màng
ngỡ ánh mắt anh
vỗ về trên sóng biển
..chỉ là ảo mộng
một trời xa xôi
....vẫn chỉ là chân trời tím..
thăm thẳm chiều trời
..Nhạc vàng nay...xa khuất
Tính trần ôi..mong manh ...
(Phượng Vỹ)
Tôi đứng
bên này chân trời tím
Lòng tôi rào rạt theo sóng biển
Gọi tên em trong cơn sóng gào
Mắt đăm chiêu nào thấy em đâu
Em
Một khung trời bơ vơ
Lạc lối con đường về
Em lang thang biển vắng
Mắt nai sầu vương tơ
Đời cứ ngỡ là mơ
Tình thơ em yêu mãi
Sóng êm đềm bãi xa
Mà đôi ta sầu nhớ
Anh
Cùng một trời thương nhớ
Gọi tên em xa vắng
Biển chỉ còn mình anh
Lặng lẽ bước thật nhanh
Đời mong manh cô lẻ
Sóng gào thét tên em
Mà em vẫn vô tình
Biển sầu nhớ khôn nguôi
(Phan Huyền)
Nắng Cali
-
Phan Huyền
Màu hè
tới nắng Cả-Li rực rỡ
Nắng hong vàng buồn nỗi thuở yêu
em
Nhìn môi em tươi lòng anh mở hội
Hoa tươi cười anh vời ngắm trăng
thanh
Trời xanh thẳm Ca-Li đành xa vắng
Gió hiu hiu anh lặng sầu buồn nhớ
Mơ biển vàng đời ta cùng chung
bước
Sóng vỗ về nhìn nước lững lờ trôi
Nắng Ca-Li anh thấy lòng ấm lại
Anh mơ màng nhớ thuở xưa yêu em
Đêm đêm ngắm chị hằng anh thầm gọi
Tên em làm lòng anh buồn muôn thuở
Nắng Ca-Lí đã chìm vào quên lãng
Một trời thương nhớ anh sầu trống
vẳng
Nắng lên rồi em ơi, em nơ nao
Bao thương nhớ lòng xao xuyến hao
gầy
Phan Huyền (6/07)
Wasaga
Chiều Nhạt Nắng
-
ATTT
Wasaga
biển chiều chân tôi bước
Cát trắng ngà như trắng cả tình
tôi
Chiều năm xưa tôi chung bước bên
người
Giờ lặng lẽ mình tôi trên biển
vắng
Gió biển lạnh chiều nay sao thưa
nắng
Sóng vỗ về cho tôi lại thời gian
Tình đôi ta như sóng nước miên man
Dâng cao mãi khi hoàng hôn tắt
nắng
Xin cho tôi trở lại với thời gian
Tôi vẫn nhớ tình ta như trăng tỏ
Biển hôm xưa tôi đùa giỡn bên
chàng
Giờ tan biến như rong rêu bọt biển
Ngày xưa đó tương lai sao bỏ ngỏ
Yêu người rồi sao không tỏ cùng ai
Để đêm thâu thức giấc vẫn mơ dài
Yêu chưa nhỉ sao tim hoài thao
thức
Toronto chiều nay mưa đẫm nước
Đai dương nào cho tôi mãi lang
thang
Tìm hình ai trong biển vắng mơ
màng
Người yêu hỡi bao giờ ta chung
bước
ATTT
Wasaga Beach, Canada
7/25/07
Bài Hoạ
- Wasaga Chiều Nhạt Nắng
-
Phượng Vỹ
Hoàng hôn về biển vắng bãi mênh
mông
Sóng bạc đong đưa con nước chạnh
lòng
Ngắm sao trời ngỡ ánh mắt người
xưa
Gom tinh tú trải dài thao thức
mộng
Biển vẫn xanh một màu xanh tha
thiết
Cát vẫn nồng âm ấm chuyện tình
mình
Chiếc thuyền nan trăn trở với đôi
tìm
Vượt hải lý mơ màng đêm hạnh ngộ
Xin cho nhau chút thời gian vàng
võ
Ném nụ cười đắm đuối một chút tình
Giữ đôi môi e ấp thuở vàng son
Vòng tay ấm vỗ về cơn gió thoảng
Người yêu hỡi đại dương còn ngơ
ngác
Đến bao giờ ta chung bước bên nhau
Đắp bãi bồi soi sáng ngọn hải đăng
Soi sáng mãi nu hôn trong ánh
mắt....
Phượng Vỹ (7/07)
Nửa
Mảnh Tình
-
ATTT
Nửa cuộc đời tôi đã dở dang
Như tình thư cũ xóa mơ màng
Lần đầu gặp mặt tôi đã nhớ
Ánh mắt trong em dấu ngỡ ngàng
Tôi đã lịm hồn trong mắt em
Tình tôi từ đó đã ươm thêm
Trái tình trĩu nặng trên vai yếu
Rũ xuống thân tôi dấu ngọt mềm
Từ đó xa rồi đôi mắt ai
Ngày xa năm tháng héo hao gầy
Từ độ thu về tim vương vấn
Nửa mảnh tình tôi đã chín đầy
Em có bao giò nhớ đến tôi
Khối tình tôi đó dẫu xa xôi
Say đắm mơ màng ôi đôi mắt
Chết lịm hồn tôi đến rã rời
ATTT
8/1/07
Bài Hoạ -
Nửa Mảnh Tình
-
Phượng Vỹ
Từ dạo xa
người đã mấy thu
Băn khoăn lá rụng áng mây mù
Nghiêng nghiêng hàng trúc mành
thưa rũ
Thơ thẩn vườn mơ suối tóc thưa
Ta có khi nào ngưng bước chân
Nửa dòng tư tưởng chợt quay về
Khép hờ khung cửa tình thơ dại
Ngẫm lại trăng thư giâý bạc màu
Nhắn nhủ dùm tôi gió đổi mùa
Trái sầu ai gánh giữa cơn mưa
Hạ sang đông tới xuân lơ lửng
Nửa mảnh tình xanh phủ bụi trần
Nửa cánh hồng phai nắng nửa mùa
Thinh âm ngày cũ đã xa xôi
Nhấp môi cạn chén lời chưa dứt
Giot đắng đong đầy vương bóng thu
Phượng Vỹ 7/07
Nhớ
-
Nguyên Hảo
Nhớ ai
mắt những xa vời
Đăm đăm cánh nhạn mù khơi chốn nào
Ngỡ ngàng từ giấc chiêm bao
Chân đi lỡ bước lời trao nghẹn lời
Bâng khuâng nổi nhớ chơi vơi
Nhớ không? không nhớ, rối bời,
ngẩn ngơ
Lòng ơi, một phút vẩn vơ
Trăm năm ôm mộng thẫn thờ đợi ai
Ừ thôi, quên nhớ, nhớ ai
Nhớ mây, nhớ gió, nhớ mai, nhớ
hồng
Nhớ chi? chỉ nhớ khoảng không
Người như bọt nước mênh mông biển
trời
Nguyên Hảo
(Aug 07)
Nhớ
-
Phượng Vỹ
Nhớ ai
mắt dõi buông trôi
Đong đanh sóng nước lẻ loi phố
chiều
Người từ góc vắng đìu hiu
Tay lơi gối tựa một mình thẩn thơ
Bước đi như chiếc lá tơi
Chiếc rơi chiếc rớt..người
ơi...bồi hồi
Xôn xao giây phút ban sơ
Mộng không là mộng chơi vơi mộng
vàng
Đành như chiếc là mong manh
Nhớ không? không nhớ xót xa nửa
vời
Đành lòng thả giấc mơ thôi
Thả trôi chữ nhớ trên đồi luyến
lưu..
Phượng Vỹ (Aug 07)
Nhớ
-
Phan Huyền
Ta mang
chữ nhớ vào lòng
Giấc mơ ta thấy mênh mông hững hờ
Không nhớ nhưng lòng bơ vơ
Lá rơi cuối phố mong chờ anh yêu
Thuở ấy thơ ngây yêu kiều
Nhưng đời dong rủi phố chiều vắng
em
Chân bước nhưng lòng mệt mỏi
Đời vắng nhau rồi còn hỏi chi anh
Phố đã lên đèn màu xanh
Mà lòng vương vấn mong manh cõi về
Nhớ nhau xin chờ bến mê
Mây vẫn bay mãi mà tê tái lòng
Phan
Huyền (Aug 07)
Nhớ
-
Ngọc Nhung (X)
Bớ
Nhung...còn nhớ ngày son dại ?
Thu Ngân, Cóc Nhỏ uốn vần thơ
Thơ theo Cóc tung tăng vạn nẻo
Đến bờ hạnh phúc Cóc quên Thơ ?
(Ngọc Sơn)
Bớ anh
Sơn, nhớ chứ… ngày son dại
Thu Ngân, Cóc Nhỏ còn nhát, còn
shy
Anh Cóc Lớn bèn mon men rỉ tai
Cha! Thơ hay vậy mà đem dấu mãi
Mèn ơi! Nghe êm tai, Cóc Nhỏ khoái
Nên miệt mài sản xuất thơ dài dài
Xứ hoa vàng thêm Lúa trổ, hay
thay!
Từ đó, thơ càng tha hồ bay nhảy
Theo chị Anh, Tú, anh Sơn, Thạnh…
Cóc nhái
Tính đến nay có tới mấy chục bài
Chu choa ơi, nếu viết cũng mỏi tay
Cũng mất thì giờ để ngồi đánh máy
Bỏ vô “Vườn Thơ Của Tôi” hết thảy
Xếp tới xếp lui, rồi cứ xếp hoài
Bận rộn như rứa thì làm sao đây?
Nhờ Phượng Vỹ, chị Huyền take care
vậy
Còn Bích Vy, còn Hà Tiên thích wậy
Còn Vũ Mạnh Từ, còn chị Tú… lai
rai
Mới “Nhớ” thôi, bà con đã mê say
Nhớ không, không nhớ… hổm rày rồi
đấy
Gải đầu mấy bửa chữ đâu không thấy
Nghe kêu tên… hồn phách muốn bay
Chùi ui! Cóc Lớn này hại quá tay
Thôi thì đi mượn đi vay
Mua ba mớ chữ mang ngay về nhà
Thơ này không giống người ta
Đọc rồi xin chớ có la dở òm
Cóc
Nhỏ Ngọc Nhung (Aug 07)
Sỏi
-
Nguyên Hảo
Buông
mình vào cõi không cùng
Xoay trong biển nhớ ngại ngùng rêu
phong
Vàng xưa dõi chút long đong
Thân xưa mộng ảo trắng trong đôi
bờ
Mưa qua từng giọt ơ hờ
Tình cờ vang vọng nỗi chờ dấu
quanh
Lăn tròn dốc nhỏ cuốn nhanh
Ngàn năm sỏi đá cũng đành viễn mơ
Nguyên Hảo (9/07)
Lá
-
Ngọc Nhung
Chờ mùa
vô cõi không cùng
Xuân lai nhẹ bước ngại ngùng thu
phong
Hạ vàng rộn rã khắp trong
Phù du một giấc trở đông, kiếp hờ!
Hóa sinh tử diệt đôi bờ
Lá gieo bóng nắng chực chờ loanh
quanh
Ngàn năm sỏi đá rêu xanh
Thân này vạn kiếp vãng sanh cũng
đành
Ngọc Nhung (9/07)
Sỏi Đá
Buồn
-
Hà Tiên
Cứ tự cho
ta là sỏi đá
Vì khối đá không có hồn đau
Tựa gió quanh năm không biết xót
Có mòn nhưng không mỏi không đau
Sởi đá còn phải hỏi chi tôi
Chống lại thời gian da thịt mềm
Chẳng tiếc chi chuỗi ngày thương
nhớ
Vì hồn tôi vẫn thế mà thôi
Ánh mắt nụ cười của tâm tư
Trầm tư cho tôi vài giây phút
Dĩ vãng vui buồn đời trôi nổi
Mình đã qua rồi cơn gió bay
Không muốn hồn tôi thành sỏi đá
Dù chút đau thương với đắng cay
Sỏi đá vô tình buôn đơn độc
Vụn tan mòn mỏi với thời gian
Hà Tiên (9/07)
Sỏi Đá
Buồn
-
Phựơng Vỹ
Một chút
buồn vương trong mắt ai
Tôi đi tìm bóng mát tâm hồn
Rớt lòng lê bước chân e ngại
Lặng lẽ âm thầm tay gối tay
Có phải trời xanh như mắt anh
Long lanh giọt sương óng đêm lành
Nỗi buồn canh cánh bên song cửa
Chiều xuống lưng đồi hoa nắng tan
Một chút tình vương trên cánh môi
Vân vê tà áo tím hương vời
Gió lùa mưa xót bao dư lệ
Vụn vỡ tìm người phiến đá trông
Có phải trời buồn ta mất nhau
Thiên thanh ngày nhung nhớ khơi
màu
Tiếng cười chợt tắt ôi xa khuất
Cúi đầu tìm thoáng yêu vội qua ..
Phựơng Vỹ (9/07)
Hương Mơ
-
Ngọc Nhung BX
Em đến
đây trời nghiêng nắng hanh
Hoa vàng trên lối đẹp như tranh
Thoáng trong đôi mắt buồn xa vắng
Theo gót son hồng qua rất nhanh
Vướng lại lòng tôi chút gió xuân
Như vàng xưa đã một đôi lần
Đan tay e ấp thầm ước mộng
Người đã vì tôi chùng bước chân
Vương chút hương sầu trong mắt ai
Mong manh dáng ngọc nét trang đài
Ý thơ thu gọn thềm trăng lạnh
Tôi ngất ngây lòng mơ giấc say
Ngoc Nhung-BX
(9/07)
Vọng Mơ
-
Phựơng Vỹ
Anh đến
đây đường xưa ước mơ
Bụi trần rũ áo bước giang hồ
Dừng chân quán cóc hằn in dấu
Năm tháng dạn dầy gánh thu phong
Vướng lại lòng ai chút gió đông
Ngây thơ một nét dáng ngoan hiền
Tình trong khóe mắt lời chưa tỏ
Ai đã say và ai đã mơ...
Mơ gót son ngà dõi bước son
Lung linh xuân óng hạ ngây vàng
Dạ Lan rợp lối Hồng ươm bóng
Nghiêng nắng ven thềm mong gối tơ
Vướng chút cung sầu trong mắt nhau
Ý thơ lời nhạc mộng tình xanh
Hương xưa êm ả đàn thánh thót
Ôi... ngất ngây vọng mơ giấc say
..
Phựơng Vỹ (9/07)
Thu Sầu
-
Trung Thu
Hoàng hôn
xuống trời thu cô tịch lạ
Bỗng lạc loài xác lá tủa triền đồi
Heo hút đâu đây quá khứ mơ hồ
Đêm ngơ ngác lữ thứ sầu vô vọng
Thu cô liêu dấu chân buồn tẻ lạnh
Đốt lá vàng suởi ấm suốt canh dài
Nhếch khẽ môi nguớc mắt ngẫm
chuyện xưa
Người đã khuất hay hương lòng..
chưa tắt
Như chơi vơi giữa hoang tàn chứng
tích
Se lòng mình vào ảo ảnh vô hình
Thả thinh âm quanh chuỗi ngày tĩnh
mịch
Nén tiếng thở dài thu tan tác
trong ta .. (Phượng Vỹ)
Tinh yêu hỡi...giờ chỉ là chút
phôi pha
Buông theo gió heo may ngày cuối
hạ
Sương khuya rơi giot buồn rơi tí
tách
Khói hương xưa chầm chậm xóa nhạt
nhòa (Sơn)
Bình minh đến cho tình như thúc
đẩy
Nghe lạc loài trong tâm thức từng
giây
Tình vương mang dĩ vãng vấn vương
đầy
Ngày đang tới cho đêm dài thao
thức
Đêm thu lạnh nghe hồn buồn tan nát
Ngắm lá vàng rơi rụng nhẹ từng cơn
Dĩ vãng xưa man mác lạnh trong hồn
Tình đã mất hay hương tình chưa
ngát
Nghe miên man gọi khẽ giấc mơ đầu
Lòng vương vấn khói sương mờ ảo
ảnh
Nén tiếng cô liêu mộng vẫn thêm
sầu
Hoài lưu luyến tình ơi sao nung
nấu
Người yêu hỡi tình qua như nắng hạ
Nắng hoen vàng cho giọt lệ ngân xa
Sương thu rồi rơi giọt đọng nhạt
nhòa
Sầu đơn bóng u hoài trong tan tác (ATTT)
Ru Mãi
Đau Thương
-
Ngọc Nhung
Đêm ngùi
vỗ giấc chơi vơi
Hồn thưa gối ướt buồn rơi đầu
giường
Trĩu lòng theo nhịp sầu vương
Qua từng cung bậc về nương ngậm
ngùi
Hỏi ta đánh mất niềm vui
Hay người hờn dỗi mang vùi bao đêm
Vầng trăng tròn tỏ sau rèm
Tàn canh bóng khuất lòng thêm não
lòng
Buồn ta gửi đến hư không
Ngã đường định mệnh mênh mông muộn
phiền
Trái sầu rơi rụng triền miên
Mưa ngâu trong mắt mọi miền ta qua
Tương lai như thuở xưa xa
Ngọt ngào đầu ngõ mưa sa cuối
đường
Trăm năm một cõi vô thường
Sao ta ru mãi đau thương kiếp
người
Ngọc Nhung (10/07)
Đôi
Mắt Lá Răm
-
Trung Thu
Ơi cô
hàng xóm tui ơi
Lá Răm cô tưới ru hời tình quê
Bỗng dưng tui thấy vụng về
Cô đừng tưới nữa ...tui mê ...cô à
Đừng nhìn đắm đuối thiết tha
Chiều nay xuống tỉnh ...tui xa
chẳng đành
Cô đừng ...khe khẽ gọi
"Anhhhhhh..."
Ngày sau ...đôi lứa chẳng thành
..tội tui
Ơi cô hàng xóm tui ơi (Vô Danh)
Lá răm tui tưới vườn tui
Can chi anh 'ngắm' anh xui tui
đừng
Ầu ơ tình bậu thẹn thùng
Nghe anh mê mệt...ôi... lùng bùng
mang tai
Nhìn tui con đậu con bay
Rủ rê leo núi ..."thôi thầy..tha
em..."
Anh còn thủ thỉ tròm trèm
"Yêu em trọn kiếp" ....nghe thêm
mất hồn
Ơi anh hàng xóm tui ơi... (Phuơng
Vy)
Ơi anh hàng xóm tui ơi
Vườn rau tui đó xin mời qua xem
Có bước thì bước thật êm
Đừng để lún đất tèm lem ống quần
Nhìn rau sao lại trân trân
Bộ sợ mai mốt rau gần chợ xa ?
Tui đây thì rất nhẫn nha
Phải chợ thì bán rau nhà ế chi
Ơi anh hàng xóm nghĩ gì???..
(NNhung)
Ơi cô hàng xóm kiêu kỳ
Tui thương mới tỏ cái tình tui ra
Không thích ? sao không bịt tai ?
Nghe xong khoái chí... lại
trách... "tai lùng bùng..."
Mà thôi... tui dạ bao dung
Xài xể một chút...
nhưng...nhưng... vẫn muốn chun qua
vườn
Thân trai đành chịu nhịn nhường
Nhẩn nha tui bước đóa hường trong
tay (Sơn)
Ơi cô hàng xóm dễ thương
Bước sang bờ dậu đóa hường trao cô
Nhìn cô tôi mới trân trân
Chỉ lo mai mốt rau gần mà cô xa
Tay cô mũm mĩm nõn nà
Tôi xin nắm lấy gọi là làm thân
Chợ đây vừa mát vừa gần
Chợ người xa lắc mỏi rời chân cô
(BT)
Ơi cô hàng xóm tui ơi
Cớ sao cô đứng, cô ngồi chẳng
yên...
Cô đừng thấp thỏm bên hiên...
Nhảy qua hàng dậu, tui khiêng cô
à...
Cô vào mở net (internet) cô ra...
Tui, cô cùng chát đôi ta trao
tình..
Chát xong tui mới giật mình..
Tình cô như một củ gừng còn
nguyên...
Chàng nào láng cháng cười duyên..
Gừng cay xè mắt..hết duyên với
tình..
Ơi cô hàng xóm lình bình... (Lợi)
Ơi anh hàng xóm tui ơi,
Vườn rau còn đó, anh nơi phương
nào!
Bao lời âu yếm anh trao
Vòng tay dịu ngọt làm xao xuyến
lòng
Lá răm đẫm lệ nhớ mong,
Đợi trông bóng dáng thân thương
mịt mùng!
Dù không rực rỡ như hồng,
Không tươi như huệ, không nồng như
lan
Hương đồng cỏ nội chứa chan
Rau răm hột vịt nồng nàn nhớ chăng
?
Đừng như con bướm lang thang,
Dạo chơi một thoáng tìm đường bay
xa
Về đây cho lá thêm hoa,
Vườn rau thêm bóng, khúc ca thêm
lời.
Ơi anh hàng xóm tui ơi!... (Tuyết
Hương)
Ơi anh hàng xóm tui ơi
Vườn răm còn đó anh nơi phương nào
Chiều xưa em vẫn lụa đào
Thẩn thơ thơ thẩn ra vào xem hoa
Chiều nay hóa nở hương xa
Anh đi ra tỉnh nỡ nào quên em
Gái quê chân đất tay lem
Vườn rau năm đó vẫn mềm như tranh
Ơi tình hàng xóm mỏng manh (ATTT)
Trung Thu (10/07)
-
Sứ Đỏ
- Trung
Thu
Giấy vàng hội nghĩa hư không Một cành sứ đỏ giữa giòng thời
gian Có khi dế ngậm canh tàn Cũng khi nắng trãi đưa hoàng hôn
qua Nơi đây vương vấn mùa hoa Xưa là cổ nguyệt ngô đồng dạ hiên Ta ngồi hỏi bóng hai miền
Bên kia đá tảng – Nổi riêng bên
này (Nguyên
Hảo)
THƠ CẢM 1
Bên kia đá tảng là gì? Tâm tư một khối phẳng lì đấy thôi Bài thơ khai bút chị ơi Giấy vàng hội nghĩa một thời Cổ
Ngư Vòm xanh mắt biếc chân hư Mùa xưa sứ đỏ riêng tư nỗi niềm Võ vàng chiếc bóng dạ hiên Nghìn năm Cổ Nguyệt thần tiên lối
về
(Phạm Huy Thạnh)
THƠ CẢM 2
Cảm thơ lòng bỗng chạnh lòng Tâm tư hòa nhịp theo giòng tơ
vương Hỏi trăng soi mãi đêm trường Đá kia có nợ Tầm Dương đất trời Nắng mưa ai đọ bao thời Tiềm tàng thân cỗi trong đời xuân
xanh Hư vô một khối mong manh Tròng trành thuyền lụy cho đành
bến duyên
(Ngọc Nhung)
Trung Thu (04/08)
Chiếc
Bóng
-
Trung Thu
Gió lay
chiếc áo thời gian Se se mối chỉ .. mênh mang mối
tình Giật mình một thoáng lặng thinh Chìm trong đáy mộng lung linh bóng
hình Bánh xe nhân thế chuyển mình Đảo điên chiếc bóng nhân sinh lụy
phiền Dòng đời dư áo ..triền miên Ta như vệt nắng biển duyên gọi mời
...
Phượng Vỹ
THƠ CẢM
Cảm ai
lời bỗng nghẹn lời Chỉ tơ xe mối tình ơi chốn nào Cuối hồn dấu giấc chiêm bao Miên miên vệt nắng chao chao gọi
mời Biển duyên trải sóng ngút trời Chập chờn hư ảnh giờ khơi nỗi niềm Ta hề, khắc khoải bình yên
Em hề, chút mộng đảo điển cuối đời
(Nguyên Hảo)
Trung Thu (04/08)
Mộng
Nửa Vời
-
Trung Thu
Đàn đêm
nâng khúc mong chờ Ôm lòng vọng nhớ đôi bờ lao xao Trông lên cùng một vì sao Mơ trăm cánh hạc xây cầu giao
duyên Gom mây gối mộng Thần Tiên Ru tình nguôi giấc cô miên nửa vời Xin thời gian đọng giữa trời Cho hồn nhập tận say bời gió trăng
(Ngọc Nhung-BX)
Bài
ca chăn gối ru hời Bên nhau ước hẹn xa vời lắm không Quen nhau từ độ sầu đông Bây chừ lá úa mỏi mong đợi chờ Vòng quay mấy nhịp ơ thờ Trăng tà nắng xế cuồng mơ bước
người Tình ta giấc mộng nửa vời Buông giòng nước lũ chìm lời hứa
xưa
(Phương Tú)
Nghiêng nghiêng trăng lã đoài thơ Nương đôi duyên hạc mơ mơ cánh
ngời Chạnh lòng ngắm ánh sao rơi Lao xao nhánh mộng nửa vời bước
thâu Bao chiều tâm dõi bóng câu Làn môi cắn chỉ thay màu thời gian Kết chân chuổi hạt mơn man Đàn vương tiếng vọng tình tang
cung trầm..
(Phượng Vỹ)
Trung Thu (04/08)
|