Ngày bên em hoa còn vương nắng
nhạt
Cành mai vàng rung nhẹ buổi chiều tàn
Đôi cánh bướm tìm về trong gió thoảng
Chậu cúc hồng tô điểm buổi xuân sang
Nghe đâu đây tiếng nàng xuân thổn
thức
Phải chăng em ! xuân đã đến bên thềm
Tiếng trẻ thơ vui đùa cười khúc khích
Khoe áo màu : xanh
,đỏ cạnh
cành lan
Ông cụ già ngồi hưởng hương vị tết
Bên chén trà ,chum rượu đón xuân sang
Nồi bánh chưng mẹ già đang chụm lửa
Nghe đâu đây vẳng tiếng pháo giao thừa
Mùa xuân ấy anh còn trên đất mẹ
Đã cùng
em vui dạo khắp phố phường
Tay trong tay buổi giao mùa nắng ấm
Má em hồng tươi thắm giữa trời xuân
Con
chó nhỏ
chạy tung tăng bên cạnh
Đàn chim kêu ríu rít phủ trên đầu
Xuân năm ấy thanh bình trên đất nước
Mang yên vui cho tất cả mọi nhà
Mùng ba tết anh cùng em đi lễ
Cả hai quỳ cầu nguyện trước phật đài
Mong chúng mình sẽ có nhau mãi mãi
Chuyện ngày nay là chuyện của ngày sau
Từ
dạo ấy ,anh
rời xa quê
mẹ
Đời viễn
phương không
còn nữa mùa
Xuân
Bao kỷ niệm
chôn dần vào
dĩ vãng
Ước mơ đầu
như bọt biển
dần tan
Chuyện ngày xưa đã
đi vào quên lãng
Những mộng mơ của thuở ấy
qua rồi
Đâu còn nữa những mùa xuân ngày trước
Có còn chăng những kỷ niệm đã qua
Xa nhau rồi mùa xuân không còn
nữa
Để lòng anh ấp ủ
bóng hình ai
Nơi đất khách lòng vẫn hoài tưởng nhớ
Những mùa
xuân thuở ấy đã
qua rồi.
Mộng một ngày anh trở về xứ mẹ
Tìm lại mùa xuân ấm của ngày qua
Đi tìm lại những gì về dĩ vảng
Để thấy lòng ấm lại chuỗi ngày thơ
Nguyễn Báu
|