Mùa
xuân nào gợi ḷng anh thương nhớ
Tà
áo xanh em mặc đến thăm anh
Dáng yêu kiều thướt tha trong nắng nhẹ
Nắng mùa xuân ḥa với gió lung linh
T́nh ta đẹp như mùa xuân năm ấy
Thế rồi em cũng lặng lẽ ra đi
Đi
biền biệt không quay trở lại
Để lại
anh một nỗi sầu cô độc
Mùa
xuân này gặp em nơi xứ lạ
Bao vấn vương quay cuồng vào dĩ vảng
Em
yêu hởi ta vẫn yêu yêu măi
Cuộc t́nh tan sao t́nh lại tràn dâng
Lời nói nào cho anh thêm lưu luyến
T́nh ngủ yên sao t́nh c̣n triền miêm
Khi em về chiều thương nghiêng nắng đổ
Ngày em đi đường mây bổng mịt mờ
Xa
nhau rồi màn đêm im tiếng gọi
Bao vấn vương miên man trong mộng thường
Đường chim bay khuất ch́m theo cơn gió
Mắt môi nào cho nặng nợ t́nh nhau
Gió phương trời mây mù che lối cũ
C̣n ǵ nhau hăy giữ lại ngàn sau
Men ân t́nh ch́m theo năm tháng đợi
Tà
áo xanh ngàn năm vẫn yêu hoài
!