Bài viết: Nguyễn Hoàng Ngôn Nhạc nền: Đón Xuân Này Tôi Nhớ Xuân Xưa - TM - PA |
Hôm
nay là ngày mùng một Tết, tôi vẫn lủi thủi
lái xe đi làm như mọi ngày. Tôi nhớ rất rõ
thường ngày mùng một tết mẹ tôi đi buổi chợ
thật sớm, mẹ làm con gà trống trọi ra mắt
đầu năm rước ông bà. Chợ về mẹ đánh thức
chúng tôi đứa thức, đứa ngủ, đứa còn lèm
nhèm, vì tối qua giao thừa mê chơi ngủ trễ.
Mẹ thì lo trưng bày bàn cúng, chúng tôi thì
lo lục lạo thay quần áo mới. Bận bộ đồ mới
vào người xong tôi thường thụp ló nhìn ra
trước ngỏ quan sát phố phường. Sáng sớm trời
thật trong, nắng mùa xuân vương nhẹ, thơm
thoảng trong không gian mùi khói hương, mùa
thuốc pháo, cái mùa xuân về thật khó tả
trong tâm hồn, làm lòng mình bỗng thấy vui
vui rộn ràng, và bồn chồn chi lạ. Xa xa có
tiếng chim hót lúi lo gọi bạn, có tiếng nhạc
mừng xuân của nhà ai lang thang theo gió, có
một vài đứa bé nắm tay nhau cười nói rộn
ràng khoe áo mới, có tiếng pháo nổ thỉnh
thoảng, và có cái hương xuân lạc lõng vào
lòng mình tràn ngập niềm vui. Bày mâm cơm xong mẹ đốt nắm nhang khấn nguyện, mẹ chia cho mỗi đứa một cây đến lạy chào đón ông bà. Sau buổi cơm sáng chúng tôi theo mẹ đến chùa hái lộc đầu năm. Đường đến chùa hôm nay vui vui lạ trong đáy mắt, nắng của mùa xuân bừng dậy muôn màu xinh đẹp khắp mọi nơi, mùi nhang khói trong chùa làm mình có cảm giác linh thiêng tôn kính và thấy cái không khí của ngày xuân thật nghiệm trang, thật yêu đời. Đón xuân này nhưng vẫn còn lâng lâng niềm nhớ xuân xưa mình vẫn đến chùa này, đứng ở nhánh cây này chọn ngắt một cành hoa mang về đón lộc đầu năm. Những ngày xuân ở quê hương Việt Nam là những ngày mà lòng mình tràn ngập niềm vui, có cái gì đó bồn chồn chờ đợi, xôn xao chờ đón gặp lại những người thân thương quay về từ phương xa |
|||
1 | 2 |