Please download Java(tm).

 

 

 

 

 

 

Mới đầu tháng Sáu mà mưa gió chập chờn cả mấy ngày liền. Có khi mưa theo luồng gió, đập rào rào trên mái ngói. Lắm lúc bị giật mình nhất là vào nửa đêm. Bọn con nít đứa nào đứa nấy trong nhà hóng mưa, không chạy chơi như bình thường làm Vy cũng buồn thiu.

Lẻn lên lầu cho hai tay ra ngoài khung cửa nghịch ngợm. Hết tay này tới tay kia nhỏ đưa lên mặt vuốt lia lịa. Nước mưa mát lạnh rần rần trên da thịt cảm giác lâng lâng lạ lùng ghê. Có khi Vy len lén hé cửa ra Balcon cho từng hạt rớt lộp độp đầy cả mặt mày mà thích thú lắm.
 

Có lúc Duy bắt gặp la chói lọi. Vy phải năn nỉ...

- Duy đừng có méc Ba mai mốt Vy cho Duy mấy con Dế độ ngon lắm nè.
- Nhớ nghe ..

Con nhỏ dạ thật lớn chạy tọt vào thay nhanh bộ đồ ươn ướt phi tang.

Mà Vy đền cho Duy thật. Tạnh mưa, mấy đám cỏ bên đường xanh mươn mướt nhìn phát mê. Dế loi ngoi phóng lên tha hồ mà chụp về chơi.

Ngày qua ngày nhỏ bị rầy rà. Cái gì mà...

- ....lớn rồi còn chơi mấy trò con nít. Không xấu hổ sao? Mấy tuổi rồi hả????

Cả trăm thứ cấm kỵ mở đầu bằng hai chữ .."con gái ". Quê quá ...Vy xà ngay vào lòng Mẹ vòi vĩnh quên mất mình đã mười lăm. Hết mùa hè này Vy vào lớp 10 sẽ phải học buổi sáng. Có lần Duy nhìn em cột hai vạt áo dài nhón cao chân đá cau, tạt lon mà lắc đầu hoài. Chả bù với Duy con trai mà im ru bà ru lủi thủi trong phòng đọc sách làm thơ. Mấy con Dế Vy cho, Duy để trong một hộp thả cỏ xanh um, he hé nắp hộp cẩn thận cho có không khí xong để ngay ngắn trên bàn học ngắm nghía tỉ mỉ. Vy cười khanh khách hỏi...

- Duy tính làm nhà Bác Học gì đấy?

Cơn mưa kéo dài ầm ĩ mấy đứa trong xóm đạp xe đạp quanh sân gọi ơi ới ...

"... đi ăn chè Huế Vy ơi !"

- Có áo mưa nè, có dù nè.... Mặc cho chúng nó kêu réo Mẹ cá cho đi đâu na` !!!

Ba tháng hè mưa rơi tê tái. Có Bão đâu đó nên Saigon bị ảnh hưởng. Có ngày trời cũng nắng gắt nhưng khoảng giữa trưa mây xám ủ ám che khuất bác mặt trời đi. Mấy chú mưa ngọt ngào được dịp tuôn rầm rộ khắp hè phố đè bẹp xác lá khô.

Vy trở lại trường với bầu không khí là lạ. Vào lớp hơn tuần lễ về nhà thấy buồn xo không hiểu tại sao mấy nhỏ không đùa giỡn như trước. Bộ nó không thích Vy? Cho tới khi ... A`, thì ra lớp 10 học chung với tụi con trai...mấy nhỏ mắc cỡ chứ gì? Vy quen chơi với đám nhóc trong xóm nên không thẹn thùng như mấy nhỏ ngồi im.

Cả cái xóm nhà Vy cũng có chuyện lạ...bỗng dưng cũng có tiếng đàn vang vọng theo tiếng mưa. Đứng trên lầu Vy ước lượng âm thanh không xa lắm.

- Vy ...
- Duy chưa ngủ à ?
- Chiều mai đi ăn kem. Vy trợn mắt...

Duy búng nhè nhẹ trên trán con nhỏ sợ nó nhìn thấu tim đen mình. Vy không tha...

- Nhỏ Tú cũng mê kém Dứa lắm đó.

Duy cười thầm cùng hướng về đầu hẻm nơi có tiếng đàn. Con nhỏ ngóng cổ theo cái nhìn của Duy lẩm nhẩm - Thêm một cái là lạ nữa đây !!!

Thời gian vun vút lướt nhanh, mở mắt thấy bình minh, lụp xụp ngắm hoàng hôn. Lá xanh lá đỏ lá vàng...lá trở mình thiêm thiếp đổi thay theo luật tuần hoàn.

Tiếng đàn đầu ngõ khi trầm bổng khi vút cao. Mỗi ngày nghe được giọng hát rõ ràng hơn và mỗi khi đi ngang Vy hỏi luống cuống bước chân...cũng không hiểu vì sao?

Rồi một hôm đẹp trời, tan trường về loáng thoáng tiếng đàn trong nhà. Âm thanh quen thuộc, không phải của Duy, không phải của Ba. Của một anh chàng hoàn toàn xa lạ mới tinh với con hẻm này...

Vy còn được Ba phán cho một câu xanh dờn...

- Ba đã mời được Thầy dạy kèm môn Toán cho con !!!

Con nhỏ muốn cứng họng - Ý ẹ !?

 

 

Hai mùa mưa nắng vẫn chan hòa. Nhấp nháy Vy đã leo lên tới lớp 12. Sáng sáng đều đặn ôm cặp tới trường. Mỗi mùa hè trôi qua đám nhóc trong xóm cũng âm thầm thay đổi phong cách. Không chộn rộn lối chơi như ngày nào và không biết từ bao giờ nhỏ Vy cũng trở nên e ấp, thích ngắm lá rơi. Duy hay ghẹo là... thả hồn bên song cửa.

Mà Vy thả hồn thật hay là hơi ngẩn ngơ? Vì tiếng đàn hay vì..... nụ cười của ai ?

Một nụ cười tươi như nước mưa
Ta nhớ làm sao giọng nói đùa ...

 

 

Thật ra Quang vẫn còn là sinh viên, có lối sống độc lập. Mỗi buổi tối nhận dạy kèm môn Toán. Ba Vy chơi đàn Mandolin khá giỏi và cũng rất hâm mộ mấy tay có trình độ chơi Guitar cỡ Quang. Ba thường xuyên rủ chàng hòa tấu chung mấy bài nhạc xưa mà Ba hằng ưa thích như bài Mùa Đông Binh Sĩ, Lá Thư,Tà Áo Xanh.... và Quang trở thành láng giềng đặc biệt một cách ngẫu nhiên.

- Nhỏ...
- Dạ....cứ như vậy rồi hai bên cùng im lặng cho tới hết buổi học tối. Bình thường nhỏ Vy dạn dĩ lắm đâu có màn ấp a ấp úng kiểu đó. Quang thì tủm tỉm cười hoài.

Sau mỗi cơn gió cả đám lá lao chao trước hiên nhà. Nhiều chiếc lá bóng mượt xinh xinh Vy nhặt vô xếp dài nơi góc bàn học. Mấy hôm trước Thông ngồi bàn sau lưng mang cho nàng thêm mấy con Bướm tim tím, xanh xanh dễ thương ghê...

- Vy Vy... giọng nhỏ nhẹ của Tú nhỏ bạn thân nhất với Vy mà Duy đang trồng cây si to tổ bố đầu hẻm...

Vy quay lại nheo mắt - ăn gì đây nhỏ? Tú cười cười.

- Bò Bía hay Bột Chiên? Vy tiếp theo.
- Đá Đậu hay Bánh Lọt? Cóc, Ổi, Tầm Ruột, Me Dốt hay...??

Hai đứa phá lên cười rồi nhanh chóng chen chân vào mấy chiếc xe bán thức ăn. Tiếng cười tiếng nói xôn xao... con gái là vậy đó mà !!!

 

Quang ngắm theo bóng dáng mấy nàng lòng hơi bâng khuâng. Quen Vy đã hơn hai năm... Thời gan đầu hơi vất vả mới tìm hiểu được cá tính của nàng. Giờ thì Quang thuộc nằm lòng. Nàng có kiểu nói chuyện rất thong thả nhưng lại phản ứng nhạy bén mà lần đầu gặp gỡ Quang đã xuyến xao. Thảo nào mà mấy tên trong xóm không Vy ơi...Vy à...cả ngày. Nhiều hôm Vy ton ton nắm tay bọn thằng Nam tự nhiên lắm lắm, Quang hơi lên cơn sốt...con nhỏ thì tỉnh bơ. Nhỏ vô tư thật !!!

Mấy sợi nắng tháng giêng ngọt lịm chơi vơi theo đám nữ sinh mắt biếc. Tà áo trắng bay bay ngập phố... sợi nắng ươm hồng đôi má mơn man...cho ai bối rối thả sầu bay cao ....Quang đang thả sầu bay cao .. thật ư?

 

Ngoài giờ học, giờ đây kèm thú tiêu khiển hấp dẫn nhất là chơi đàn và tập võ. Bây giờ còn có vành môi cong cong của Vy nữa. Ngoài ra chàng còn tham gia một số công tác xã hội. Mặc dù còn đi học Vy vẫn ý thức được thế nào là lòng hảo tâm. Niềm hạnh diện không ít của chàng.

Vy đã biết giúp Mẹ việc bếp núc, làm được vài món ăn chiều. Thấy Mẹ vui lắm. Nhất là mấy bình hoa trong nhà thương xuyên được thay đổi. Mẹ thích màu tím, Ba thích màu vàng. Vy linh động xen kẽ màu sắc mỗi tuần. Có khi Vy pha lẫn lộn hoa màu tím chung với màu đỏ và màu vàng đậm lót hài hòa cùng với mớ lá và mấy cánh hoa nho nhỏ trông đẹp mắt lắm. Ba tấm tắc khen và Mẹ thường nói...

- Nhà không có hoa như thiếu con gái trong nhà.

Trời đang mưa lâm râm . Mấy ngọn lá đong đưa xào xạt. Vy thấy hơi lành lạnh.

- "Vy..." - nhỏ ngừng xe trên môi vẫn còn nụ cười.
- Nhỏ mới đi đâu về?

Đồng hồ trên tay hơn 9 giờ. Con nhỏ lè lưỡi,

-"Vy mới xem cine ra"."

- Vậy à!

Không để ý...con nhỏ kể lể - Phim Những Tên Cướp Trong Thành Marseille...hấp dẫn tới muốn nín thở. Brigitte Bardot đóng chung với Alain Delong anh xem chưa?

- Rảnh vậy à?...Tới đây Vy mới nhìn kỹ nụ cười tươi như nước mưa của Quang hôm nay trở nên tối chạng vạng đêm ba mươi!!!

Quang im lặng...Nhỏ Vy bắt đầu sờ sợ!!! Nhỏ bỏ buổi học đi chơi mà quên xin phép. Nàng lắp bắp...

- Vy...Xin lỗi anh.

Thế là buổi học hôm sau không khí nặng nề còn hơn phim trinh thám tới hồi gây cấn!!! Tiếng kèn xe in ỏi vẫn không làm Vy tỉnh mình chút nào nhỏ hơi mệt mỏi...

- Vy Vy....Tú gọi lớn - nhỏ sao vậy?
- Thơ thẩn chút thôi.

Tú nhích lại gần nhỏ Vy hơn giơ bàn tay rà rà trước mặt. Vy mắc cười tránh qua một bên. Tú rủ rê...

- Làm bậy mấy đĩa Ốc Vy hả?

Vy cười lần mấy ngón tay trong cặp táp hồi lâu. Tú hỏi,

- Kiếm gì vậy nhỏ?
- Quên rồi à ... đời là một chữ T mà em!!! Hai đứa cười rũ rượi.
- T1 hay T2
- Là sao? Vy thắc mắc.
- T1 là một chữ Tình. T2 là Thất Tình, thấp thỏm thao thức.... nhỏ nằm chỗ nào?

....Thấp thỏm? Mấy tuần nầy Vy man mác thiếu thiếu cái gì đó nhỏ ơi! giọng nói đùa? tiếng đàn? đôi mắt dễ thương từ tốn...lắm lúc lại khó khăn.

Phải rồi... anh có cái nhìn khó khăn lắm!!! Vy ghét ghét anh!!!

...Nàng một mình thả bộ quanh sân nghe lòng nhớ nhớ mông lung rồi tự trả lời cho mình bao nhiêu dấu chấm hỏi quất quay ...

Quang rời Saigon đột ngột chỉ cho nàng biết có việc khẩn cấp sẽ trở lại trong hai tuần... Tánh chàng ít nói mà càng giận lại càng im hơi. Vy không tài nào đoán nổi tình cảm Quang dành cho mình. Màn đêm xuống dần gió nhẹ hiu hiu...thoảng mùi Hoàng Lan thơm nức.

 



Hôm qua đưa Ông Táo về trời Ba tuốt lá mấy chậu Mai đem vào nhà. Tự nhiên Ba hỏi

- Quang có ăn Tết ở Saigon không con?

Có cái gì nghèn nghẹn Vy không biết nói sao. Nụ cười ngọt ngào mãi lởn vởn tâm tư.

Nhớ mãi câu chuyện chơi đá Dế thuở nhỏ của Vy mà Quang không khỏi buồn cười. Con gái mà thích chơi đá Dế!!! Hít thở một hơi không khí trong lành nơi khu phố quen thuộc bóng dáng nàng. Chàng bỗng được hồi sinh. Mấy bụi hoa Hồng nơi đầu ngõ như vui mừng đón bước chân chàng.

Mấy lần Quang muốn bước sang nhà Vy gọi.."Nhỏ...anh đây anh về tới rồi đây"...rồi lại thôi. Chàng muốn lặng nhìn Vy bên khung cửa thêm một vài giây phút. Muốn giữ mãi cảm giác êm đềm lần đầu gặp gỡ mà mấy thằng bạn trong nhà đã xôn xao...nàng như đóa hoa càng tiếp xúc càng gần gũi hoa càng hé nở bén duyên.

Cô nhỏ tôi ơi, ngoài hiên gió xuân sang .. Hoa cười khoe nắng mới ..

Vần thơ Song Thất vừa mới được phổ nhạc và ánh mắt Vy như ve vuốt mãi trái tim chàng.

Quang nghiêng người nhẹ nhàng nâng phím...

Bụi trần năm tháng in vầng trán
Rũ áo phong sương mượn tiếng đàn
Gửi người bên giậu Hoàng Lan
Đàn tôi một tiếng tình tang cho nàng ...

Phượng Vỹ

Xuân 2011

 

Báo Xuân Tân Mão 2011 - HCHS Trung Thu