Trước thềm năm mới,
Hội CHSTT kính chúc thầy cô,
mến chúc các bạn hữu và gia quyến,
một năm Đinh Hợi an khang thịnh vượng
Đã bao năm sống trên đất khách quê
người, tôi chưa bao giờ thấy được mùa Xuân, đối với tôi mùa
xuân là mùa của yêu thương, mùa của hạnh phúc và mùa mang
lại sức sống cho tôi.
Mỗi sáng thức giấc, nghe tiếng chim hót líu lo tôi thấy rất
vui, nhất là ánh mặt trời xuyên qua của sổ làm tôi tung mền
ngồi dậy. Trời đã vào Đông, lạnh lắm, nhưng tôi còn cảm thấy
lạnh hơn khi chung quanh tôi cả một màn đen bao phủ. Đúng
rồi, tôi không có lối thoát, tôi tự nhủ, chẳng lẽ mình phải
chôn vùi trong thế giới đen tối như thế này sao?
Hôm nay lại thêm một ngày nắng ấm đến với Cali, tôi vội bước
xuống giường, sửa soạn qua loa, rồi như thường lệ tôi thắp
nhang trên bàn thờ Phật, bà Ngoại tôi và nhất là Ông Địa
đang toe toét cười với tôi. Xỏ vội đôi giày "ba ta" tôi chạy
đến phòng Gym.
Về đến nhà tôi liếc mặt lên tấm lịch treo tường, 20 Tết rồi
mà nhà tôi không có một không khí gì gọi là Tết cả. Tiếng
điện thoại reng, thì ra Mẹ tôi gọi thăm tôi, Mẹ hỏi con có
về ăn Tết với Mẹ không. Mẹ ơi, nếu con không về với Mẹ con
biết đi đâu bây giờ. Vòng tay Me rộng quá, bao la quá, Mẹ lo
cho các con từ lúc lọt lòng Mẹ, đến nay Mẹ đã già, con phải
lo cho Me nhiều hơn mà tại sao Mẹ vẫn tiếp tục lo cho con
vậy Me. Tiếng Mẹ tôi vẫn văng vẳng bên điện thoại. Vâng thưa
Mẹ, con sẽ về ăn Tết với Mẹ, Mẹ là niềm hạnh phúc cuối cùng
của con.
Ngày xưa còn bé, tôi chưa hiểu được lòng Mẹ thương con và
bao la như thế nào, nhưng đến giờ này tôi mới thấy vòng tay
Mẹ rất rộng. Mẹ ôm con để con được khóc với Mẹ.
Mẹ ơi, con đã về với Mẹ đây. Mẹ là mùa xuân vĩnh cửu của đời
con.
Phan Huyền
Em tôi như cành mai hồng.
Vô tình mọc giữa vùng mưa lũ.
Quanh em mưa phùn, giăng cô đơn.
Thiếu người biết thưởng thức nét
đẹp.
Thiếu người biết vun bón đúng ưu
phiền.
Thế rồi ngày kia, có con chim
lạc loài bay đến.
Đậu trên cành mai, nó bỗng hót
vang.
Một rừng người hững hờ, vô tình,
quay nhìn lại.
Thấy cành mai đẹp, có con chim
đậu hót ví von.
Trời mưa phùn bỗng rộn tiếng vui
ca.
Cành mai dại, bên con chim lạ
trông xinh quá.
Nên loài người thường hay ghen
tị, hẹp hòi.
Những kẻ lạnh lùng, ích kỷ với
tình yêu.
Muốn chiếm lấy cành mai.
Muốn đuổi con chim lạc bay xa.
Vắng chim, cành mai buồn héo hắt.
Con chim lạc loài buồn, bay về
chốn trời xa.
Từ đó con chim lạ chỉ đến bên
cành mai, trong những đêm đông lạnh.