Đời lắm phong trần nên vấn vương
Thương em áo trắng trong sân trường
Tóc xõa bên vai sầu thương nhớ
Ngàn năm yêu mãi dáng thơ ngây
Xuân xưa chợt về bên phố vắng
Chạnh lòng anh nhớ dáng em yêu
Đường đời hai lối ta không hẹn
Nên còn thương nhớ em yêu ơi
Mùa xuân xứ lạ buồn khôn xiết
Thương em mắt biếc chiều tiễn đưa
Hoa mai rộ nở bên thêm cũ
Để anh nhớ mãi mối tình xưa
Anh mơ một chiều bên song cửa
Tóc em vẫn xõa, dáng thướt tha
Ta nhìn nhau không còn xa lạ
Em vẫn là người anh nhớ thương
Phan Huyền
|
Đêm nay hẹn, ánh
trăng, bờ cát vắng
Mình ngồi đây, hai tâm hồn im lặng
Má tựa vai kề tâm ý quẩn quanh
Những mông lung trong nhịp sóng vỗ vành
Theo gió biển đưa nỗi buồn xa tắp
Ở thinh không trổi tiếng lòng tràn ngập
Với màn đêm cùng đồng lõa ru tình
Phút bên nhau, rồi mình lại xa mình
Nguyễn
Ngọc Nhung (X)
Phạm Huy Thạnh
|
Sớm
tinh sương đã vội ra đi
Anh đến trường theo đuổi mộng đời
Ngôi giảng đường yên lặng chứng kiến
Đời sinh viên đón nhận ngày dài
Em chợt đến chiều đông lạnh giá
Như chim én cố dệt mùa xuân
Miệng cười tươi biến tan băng tuyết
Anh chợt nhủ xuân về sớm quá
Mắt long lanh muốn nói nhiều điều
Tay nắm chặt em ngỡ giấc mộng
Tình thiết tha trôi vào hư không
Anh biết em đang yêu thật nhiều
Người mệt mỏi nhưng chưa nhụt chí
Đầu quay cuồng với những bài thi
Ân tình này biết trả lời sao
Hẹn lại một xuân nữa, em nhỉ ?
Vũ Mạnh
Từ
|