Trang 2

Trước thềm năm mới,
Hội CHSTT kính chúc thầy cô,
mến chúc các bạn hữu và gia quyến,
một năm Đinh Hợi an khang thịnh vượng

Bẩm thưa Ngọc Hoàng
Thần từ trần gian
Tiểu bang Texas
Miền Nam Hoa Kỳ
Đại diện cho nhóm
Học sinh Trung Thu
Nhân dịp xuân về
Vội phóng phi thuyền
Từ trạm Na Sa (NASA)
Về đây thưa chuyện
Những chuyện đă qua
Của năm Bính Tuất
Trước tŕnh Ngọc Hoàng
Hai chai Champagne
Khô nai, khô mực
Mứt bí, mứt gừng
Để nhậu lai rai
Trong mấy ngày tết
Sau là report
Sinh hoạt Trung Thu
Ở vùng Hải ngoại
Trong suốt năm qua

 


Trước khi tŕnh tấu
Thần xin sơ lược
Về ngôi trường xưa
Một thời kỷ niệm
Trường tên Trung Thu
Tọa lạc cuối đường
Tên vua Thành Thái
Trường tuy nho nhỏ
Nhưng rất dể thương
Thầy cô dạy giỏi
Tận t́nh chăm lo
Thế hệ mai sau
Sớm được thành danh
Nữ Sinh Trung Thu
Ai cũng duyên dáng
Áo trắng mượt mà
Nam sinh Trung Thu
Lúc nào cũng bảnh
Nhưng rất ḥa đồng
Chọc gái điếc tai
Honda lượn dài
Cũng oai ra phết
Trước trường thơm phức
Từ các hàng ăn
Tha hồ ăn vặt
Nào là hàng chè
Đậu đỏ, đậu xanh
Nào là bánh cuốn
Bánh thọt, bánh thưng
Hấp dẫn bánh ḿ
Pa-t ê, Xiú mại
Nhưng Thần thiết nghỉ
Lôi cuốn học tṛ
Là xe cháo huyết
Của chú Ba Tiều
Ngon ơi là ngon
Bởi thế cho nên
Thú thật Ngọc Hoàng
Cái thưở mười lăm
Những sáng tinh mơ
Trời chưa sáng tỏ
Gà gáy ó o
Mà Thần đă tỉnh
Sửa soạn vội vàng
Phóng xe tới trường
Điểm tâm của Thần
Một tô cháo huyết
Nóng hổi, nóng hổi
Vừa thổi vừa ăn
Ngon thiệt là ngon
Thần đi ăn sớm
V́ giờ đó vắng
Ít người chung quanh
Khám phá ra Thần
Sợ mất tiếng thơm
Ngoan ngoăn, dịu hiền
Kiêng ăn, nói ít
Nhưng ai có ngơ`
Sự thật phũ phàng
Chúa ăn hàng vặt
Chính là Thần đây

....
Review tới đây
Cái bụng xôn xao
Cho Thần một phút
Hớp một miếng trà
Forget chuyện ăn
Thích nhất, giờ chơi
Chuông mới ngưng reo
Từ các ống loa
Tiếng nhạc trổi lên
Nào là Tuổi Hồng
Nào là Tuổi Ngọc
Đến Tuổi Sợ Ma
Có nàng mơ mộng
Đứng dựa lan can
Thả hồn theo nhạc
Gió vờn tóc bay
Có chàng cây si
Tương tư cô nàng
Gặp nàng th́ khớp
Không dám làm quen
Chỉ gan một điều
Hể thấy chuông reo
Ba chân bốn cẳng
Chạy quanh t́m nàng
Khi thấy nàng rồi
Tim nổ tứ tung
Mặt đỏ rần rần
Như gà mắc đẻ
Như bờ vở đê
Ḷng nàng hân hoan
Vi có người theo
Nhưng ḷng nhủ thầm
“Đúng thứ cù lần
Miệng câm như hến
Biết đời nào quen”
Chờ lâu thấm mệt
Thế là nàng đạp
Bấm số cho de
Thế là tiêu đời
Một mối t́nh thơ
Cho vào hộc tủ
Để có th́ giờ
Ôn văn luyện vỏ
Chờ ngày đi thi
Thi đâu đậu đó
Vui ḷng mẹ cha
Hic.. Hic.. Hic...Hic…

 


Thần sớ tới đây
Thấy bổng buồn cười
V́ thời học sinh
Rất là tươi đẹp
Thần xin thưa tiếp
Nhưng tới một ngày
Một Chín Bảy Lăm
Đất nước điêu linh
Thay đổi chánh quyền
V́ có lư do
Nhà nước tuyên bố
Layoff Trung Thu
Thế là từ đó
Ngôi trường thân yêu
Đóng cửa buồn hiu
Cũng vào thời đó
Kẻ ở, người đi
Tha phương cầu thực
Khắp chốn năm châu
Ra đi tay không
Bắt đầu xây dựng
Đi học, đi hành
Tạo dựng tương lai
Cũng lắm gian nan
Thời gian thấm thoát
Trôi qua ...trôi qua
Thần và các bạn
Bận rộn việc đời
Cơm áo, nợ bills
Th́ đùng một cái
Khi đứng soi gương
Hết hồn mái tóc
Nay đă muối tiêu
Lúc đó chợt tỉnh
Ḿnh đă già rồi
Bổng nhiên kỷ niệm
Xưa cũ quay về
Nhớ thời học sinh
Nhớ về bạn cũ
Nhớ về trường xưa
Làm sao gặp lại
Chắc vui cở nào
Trái đất cũng tṛn
Thế là những năm
Trước năm Không Bảy
Cũng nhờ thời đại
Điện toán tinh vi
Email qua lại
Nào là web page
Trung Thu thành h́nh
T́m bạn năm xưa
Không c̣n khó nửa
Từ đó Trung Thu
Mỗi độ hè về
Hội họp vui chơi
Gặp lại bạn xưa
Ai cũng bùi ngùi
Nhắc chuyện ngày qua
Mày tao chí chóe
Dzui quá là dzui
Hỏi ra mới biết
Mấy chục năm nay
Vốn tài chăm chỉ
Vốn tài siêng năng
Ai cũng nên người
Ai cũng thành danh.
Bây giờ Thần xin
Tóm lược năm qua
Hai Không Không Sáu (2006)
Có vài highlights
Highlight thứ nhất
Tháng Bẩy Không Sáu
Văn nghệ Trung Thu
Tổ chức ở tại
Little Sài G̣n
Orange County
Ca hát tưng bừng
Lại thêm kịch tếu
Hay quá là hay
Cười đau cả bụng
Anh em tham dự
Ai cũng xinh tươi
Dâu rể Trung Thu
Cũng rất đẹp đôi
Một ngày để nhớ
Tháng Bẩy hè qua
Highlight thứ Hai
Trung Thu ra đời
Một Chín Năm Bảy (1957)
Đến nay đă là
Hai Không Không Bảy (2007)
Tṛn chẳn Năm Mươi
Một ban chấp hành
Lập tức thành lập
Để lo tiến hành
Hội Ngộ kỷ niệm
Trung Thu Năm Mươi
Sẽ được tổ chức
Tại xứ cao bồi
Houston Texas
Thần và các bạn
Hoan hô hai tay
V́ đội ngũ này
Rất là uy tín
Họp hành chăm chỉ
V́ muốn thành công
Một ngày trọng đại
Cho trường thân yêu
Thần mong các bạn
V́ cùng một trường
Đoàn kết lẫn nhau
Chớ đừng chia rẽ
Hiềm khích làm chi
Quay về sum họp
Đông đủ một nhà
Học tṛ thầy cô
Vui vẻ cả làng.
Hight light cuối cùng
Của năm Bính Tuất
Cũng rất là dzui
Cách đây không lâu
Nhân dịp đón xuân
Tết Tây Không Bẩy
New Year's Eve
Tất Niên Liên Trường
Ở tại Ca Li
Đặc biệt Trung Thu
Cũng có tham dự
Tham gia lần đầu
Đă có tiếng thơm
Bởi v́ Trung Thu
Trai tài gái sắc
Trong giờ văn nghệ
Bước lên sân khấu
Hát thật là hay
Không trường nào bằng
Ca sĩ Trung Thu
Trường bạn thán phục
Hết sẩy Trung Thu
Một điều rất đẹp
Không thể bỏ qua
Học Sinh Trung Thu
Trong nước ngoài nước
Giàu ḷng bác ái
Ai gặp chuyện buồn
Ai có chuyện dzui
Cũng đều thăm hỏi
Quyên góp đủ điều
Thầy cô bệnh hoạn
Thăm viếng không quên
T́nh cảm tràn đầy
Có ai sánh bằng
Học sinh Trung Thu
Muôn tâu Ngọc Hoàng
Thấy Ngài ngáp ngáp
Chắc Ngài thấm mệt
V́ Thần lép bép
Cái miệng tía lia
Xin Ngài thông cảm
Nếu Sớ cụt ngủn
Thần e không đủ
Đủ để diễn tả
Những ǵ trong năm
Của Trường Trung Thu
Tới đây tạm đủ
Thần xin kiếu từ
Để Ngọc Hoàng take
Một nap buổi trưa
Nhân đây Thần cũng
Chúc anh chị em
Cuả trường Trung Thu
Trong năm Đinh Hợi
An khang thịnh vượng
Muốn ǵ được đó
Tiền vô như nước
Con cháu đầy đàn
Thần xin rút lui
Để về ăn tết
Kịp đón giao thừa
Cùng với gia dinh
Good bye! Goodbye

 

Đoàn Ánh Tuyết

Xuân Đinh Hợi 2007

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Xuân đă về trong đôi mắt em,

Đường hoa rạng rỡ nắng bên thềm

Tính trong ánh mắt ngh́n cung điệu

Nhạc tấu hồn anh dậy ước mơ

 

Xuân đă về trong đôi mắt em,

Bàn tay đan ngón tiếng êm đềm,

Gịng thư ngày cũ đem thương nhớ

Là cơi ḷng anh vọng ngày thơ

 

Xuân đă về trong đôi mắt em,

Mùa xuân ngày ấy vẫn mong chờ,

Hoa khoe sắc thắm, đua màu áo

Mộng tưởng chiều xuân, anh ngẩn ngơ

 

 

 Nguyễn Ngọc Nhung (V)

 



Tay rượu tay bia mép ph́ phèo
Chân ngả chân nghiêng miệng leo nheo
Này cô yếm đỏ cài hoa tím
Có biết chăng anh măi nh́n theo ?

Vườn Xuân muôn sắc lấp lánh sao
Nâng niu tay vói ngọn hoa đào
Hoa cười hoa nói hoa rộ nở
Má thắm môi hồng soải bước cao

Dập d́u bao kẻ trước người sau
Pháo nổ tung bay lẫn tiếng cầu
Chúc em học giỏi thành danh toại
Chúc uyên ương nê
n nợ tru cau

Tết về hoa trổ lá đâm chồi

Chợ Xuân ngày cũ đă xa xôi
Lặng nh́n Mai nở bên trời mới
Một phút êm đềm cố hương ơi

  Nguyễn Ngọc Sơn

 

Ngẩn ngơ chim Sáo vào rừng
Giăng giăng lưới nhện ngập ngừng bước chân
Thiên đường hụt hẫng bâng khuâng
Mọc mời hờ hững, lặng thầm trĩu vai
Đường xưa bóng nhỏ nghiêng dài,
Giấc mơ xưa đă trôi ngoài tầm tay.
Gió chiều lá đỏ mù sương,
Đường xưa Thành Thái, me bay. Nỗi Buồn.

Thôi ta giờ cũng như người
Xuân xưa giờ cũng mỉm cười phù du
Nửa mùa xuân, chợt vàng thu,
Nhắn xin trả lại mùa thu thuở nào
Lưng trời cánh én xôn xao,
Mùa Xuân lại đến, hoa Đào đầy sân.
Xôn xao Cúc nở rộ vàng,
Trong ta bỗng hiện rộn ràng mùa Xuân

Chạnh ḷng ta nhớ Xuân nao,
Walk buồn, Don’t walk giầy hao đường dài.
Sớm trưa hai buổi đi cày!
Xưa, nay th́ vẫn thân đày đọa tay.
Ḷng mang một nỗi u-hoài.
Đường xưa nỗi nhớ, Đường nay nỗi buồn.
00 giờ kim níu nhau hôn,
Thẫn thờ ta nhớ Saigon Xuân xưa!

Nguyễn Huyền Trang
 

Có mùa xuân ấy em thơ ngây.
Lót tót , tung tăng , dưới nắng hồng.
Hồn em là cả rừng chim hót.
Hai đứa lang thang đuổi nắng hồng.

Có mùa xuân ấy em rơ xinh.
Tóc chấm ngang vai biết thẹn thùng.
Xuân ấy anh c̣n thơ ngây lắm.
Bên nhau hai đứa thích lăng quăng.

Có mùa xuân ấy má em hồng.
Đến trường đôi mắt mộng trong mây.
Tóc bồng theo gió chiều mưa đổ.
Anh đứng lao đao, mộng âm thầm.

Có mùa xuân ấy em vắng xa.
Chiều về nắng nhạt, lẻ loi buồn.
Mênh mang tiếng nhạc buồn trong gió.
Anh biết suy tư với đêm dài.

Có mùa xuân ấy duyên tơ hồng.
Lênh đênh, lưu lạc với t́nh nồng.
Tóc huyền, môi mộng bên chăn gối.
Anh tiếc đời ta chẳng tơ hồng.

Rồi mùa xuân ấy, xuân rồi xuân.
Xuân đến, xuân đi bạc má hồng.
T́nh cờ gặp lại em thầm trách.
Ai bảo ngày xưa chẳng biết yêu.

Thôi thế th́ xuân vẫn là xuân.
Xuân đi, xuân lại chỉ thêm già.
Mong xuân chỉ đến trong niềm nhớ.
T́nh em muôn thuở vẫn c̣n xuân.

Từ đó xuân về anh ấp yêu.
Yêu nàng xuân lẻ mắt hay buồn.
Bao mùa xuân đến, xuân từ giă.
Anh vẫn chờ mong, mộng t́nh xuân.

Nguyễn Hoàng Ngôn

 

Sao em đến cho nắng chiều buông vội
Mang thủy triều quyện mái tóc buông lơi
Mắt xa xăm man mác măi vương sầu
Trầm tư đến đôi chân mày khép vội

Tiếng ca em ngất ngây màu lá mạ
Yểu điệu, buồn, e ấp dáng kiêu sa
Hay nức nở miên man sầu cô quạnh
Khẽ thở dài ray rứt bản t́nh ca

Ngân tiếng hát lâng lâng buồn vời vợi
Lăng đăng trôi như cánh én ngàn khơi
Vai rung nhẹ đôi môi hồng hé nở
Mắt mơ màng ca khúc nhớ thương ai

Hát lên đi cho vơi sầu cô quạnh
Môi thêm hồng, mắt thêm sáng long lanh
Cười lên nhé và không rơi lệ nữa
Cho hương nồng sưởi ấm nụ xuân xanh

 Tạ Kim Nhạn
 

 

 

Trăng ở phương mô trăng chợt về
Giật ḿnh thức giấc tỉnh hay mê
Chim kêu thảng thốt vàng rủ lá
Dang dở gịng sông dở nhớ suông

Cổ nghẹn đắng cay chừng trái ngọt
Tưởng mùa trai cũ níu vầng trăng
Dơi bóng một ḿnh mơ hiệp phố
Trang trải t́nh chung một nỗi buồn

Hồn chết đọa đày qua cửa tám
Tường đá chồn chân mộng khung ô
Em về cứu rỗi, linh hồn mới
Mười sáu trăng vừa gợi dáng xưa

Ngất ngây trăng tiếc cũng vừa Đông
Thấp thoáng đông qua phút không ngờ
Sâm Thương mong mỏi đôi gịng nước
Biền biệt chiều hôm nước về mô?

Nước với trăng buồn lấn với xô
Nước với trăng buồn cứ lấn xô
 

Nguyên Ho
 

 

Tôi đang đi dưới hàng me ướt lá
Môi ngại ngùng khe khẽ gọi tên anh
Gió vẫn lay nhè nhẹ gót chân mềm
Hồn thu gọn mùa Xuân trong ánh mắt

Nắng có về hôn lên làn tóc rối
Chiều giáo đường chuông thánh thót âm vang
Chúa Xuân ơi! Mây trôi bên thềm vắng
Đêm kinh cầu lời nguyện ấm ḷng nhau.

 

Phượng Vỹ

 

Xuân về một chuyến tầu qua
Thả tôi lên đấy đưa quà sang năm
Người mừng đón hội hằng năm
Tôi như cô bé nhỏ chăm aó ḿnh

Áo tôi vừa bọc thân.. t́nh
Bao vui buồn khổ hành tŕnh thời gian
Dù xanh hồng tím trắng vàng
Khi đen lúc đỏ vướng hàng rủi may

Áo tôi mười ngón đôi tay
Ôm gh́ tim ấm, ṿng quay điện trời
Điện trời sưởi ấm ḷng tôi
Thay duyên hạnh phúc lạc rời từ lâu

Dại khờ… lạnh dưới mưa ngâu
Mưa ơi tạnh nhé … cớ đâu rơi hoài!
Một đời cho cả muôn loài
“Tự tin” tôi giữ, “mộng hoài” xin mang

Tầu đi lả lướt mơ màng
Tiền tài danh vọng treo giàn cây mai

Hồ Thu Hương
 

 

Hai mươi năm sau đôi mái đầu trắng bạc
        Chụm vào nhau ôn lại cuốn sổ đời
        Nhớ ngày nào bắt đầu “chị” và “tôi”
Mượn “Lá Diêu Bông” thay cho lời nói
Thơ vụng về, ngại ngùng lẫn bối rối
        Mỗi ngày chuyên chở đầy ấp niềm vui
        Con thuyền e-mail qua lại ngược xuôi
Hai bờ nắng ấm chung ḍng mong đợi
Một ngày đẹp trời gió đông c̣n mới
        Xui hai tâm hồn phơi phới ḷng xuân
        Tạn mặt nhau nghe sông nước ôn thuần
Nên ngổn ngang t́nh trần đêm trăng tỏ
Chuyển bước nhịp nhàng hoa đăng treo ngơ
        Rũ áo bụi xưa cùng níu xuân th́
        Vai ấp môi mềm giây phút khắc ghi
Mới hay thiên lư hữu duyên tương ngộ
Rồi đôi ḷng sánh nhau như đôi cánh vỗ
        T́nh ư giao ḥa phiêu lăng đó đây
        Mặc bao dặm ngàn non nước trời mây

Nguyễn Ngọc Nhung (X)
 

Men cay rượu thấm môi nồng
Say sưa gối mộng cơi Bồng nghỉ chân
Thiên Đ́nh mấy đỉnh phù vân
Đưa tay d́u đón Nàng Xuân xuống trần

                                    Nguyễn Ngọc Sơn

 

 

Bấm nút để điều khiển nhạc

Gió lạnh chợt về với tháng Giêng
Hiu hắt nắng úa rớt bên thềm
T́nh theo mấy nhánh sầu khô gẫy
Đời đoạn hồn ơi ngất ngất say

Năm mới về ư, Xuân ngóng trông
Cảnh sao quạnh quẽ vắng mây hồng
Chim kêu thảng thốt, nào xuân nhỉ
Cảnh có mơ không kiếp phiêu bồng

Tháng Giêng lạc bước đắm chiều Đông
Tuyết tràn lối nhỏ nhớ mênh mông
Ṿng xoay đă lệch bao nhiêu hướng
Có hướng nào về quê Mẹ không?

Cất bước ra đi một buổi chiều
Huế buồn ngơ ngác cảnh tiêu điều
Tháng Giêng vừa hết nhà tan nát
Nỉ non mưa buồn giọt cô liêu

Ước hẹn Mẹ ơi một lời thề
Đường sao vạn dặm cách sơn khê
Nửa ṿng trái đất ngăn tầm mắt
Một biển se buồn tim tái tê

Mẹ già khuất bóng trầm Hương Ngự
Đau đớn cuồng quay cơn tỉnh mê
Mẹ ơi ray rứt chiều lữ thứ
Ngàn năm con lạc lối quay về

Nguyên Ho


Dẫn đưa nhau, tháng năm dài
Những tờ lịch mỏng nhẹ bay theo mùa

Tháng giêng ḿnh đón nắng trưa
Lụa là óng ả lưa thưa sương chiều
Tháng hai mộng đă ít nhiều
Đùa theo cánh gió lướt diều thả cao
Tháng ba nắm bắt ngàn sao
Nồng trong ánh mắt biết bao mơ màng
Tháng tư xuân đă xếp hàng
Nụ non chồi mới rộn ràng veo vui
Tháng năm theo với xuân phơi
Hoa tươi én lượn chơi vơi t́nh hồng
Tháng sáu trời đă ấm ḷng
Buồng tim lá phổi phập phồng thưong ai
Tháng bảy nắng hạ cháy tay
Đôi chân quấn quít cát dài thênh thang
Tháng tám t́nh đă miên man
Ngày reo vui giữa ta bà sợ chi
Tháng chín thu rước cỗ thi
Mưa rơi dài hột thầm th́ làm thơ
Tháng mười mộng đă ngẩn ngơ
Theo vào giấc ngủ ươm mơ tràn đầy
Tháng mười một gió lạnh vai
Góc vườn thanh vắng đan tay ấm ḷng
Tháng mười hai, mùa chưa tàn
… Nụ hôn trao gởi rộn ràng chờ xuân


Trương Ngọc Anh
 

Gió lộng chiều buông khởi vấn vương
Nhặt cành hoa thắm ủ hơi sương
Tháng mấy về rồi ai có biết
Anh Đào rực rỡ gợi nhớ thương

Vẫn buổi chợ khuya của năm nao
Tưng bừng pháo nổ rượu mời chào
Dưa Mứt Bánh Chưng câu đối đỏ
Lan, Hồng, Thược Dược sắc khoe màu

Hái Lộc đầu Xuân ta có đôi
Trầm Hương lưu luyến mắt với môi
Ước ǵ tim vẫn reo cùng nhịp
Nụ hôn đầu son sắt chẳng phôi...

Ngắm xác pháo rơi ḷng thơ thẩn
Mai vàng vươn cánh vẩy trời Xuân
Khen ai khéo vẽ chi ngày Tết
Lấm tấm người vui kẻ bâng khuâng..
 

Phượng Vỹ

 

Xuân đă về tôi nào có biết
Ḷng rộn ràng nhớ bóng h́nh xưa
Thuở ấy tung tăng như chim hót
Rạo rực niềm vui tết đến rồi

Tôi với Mẹ Cha đón giao thừa
Nửa đêm tiếng pháo nổ gịn tan
Dưa hấu đỏ niềm vui may mắn
Mong rằng năm mới đỏ như dưa

Em nhớ chăng em hoa nở kià
Ḿnh lễ chùa hái lộc đầu năm
Anh hớn hở xin bàn tay nhỏ
Em bẽn lẽn cúi mắt cười tươi

Giờ xuân về kỷ niệm c̣n đâu
Nh́n hoa nở anh ngơ ngẩn buồn
Người xưa hỏi anh thương anh nhớ
Nửa trái tim phiêu bạt phương nào

Nguyễn Ngọc Hà

 

Khi ấy em c̣n thơ ngây,
Đôi mắt chưa vương lệ sầu,
Cười đùa qua muôn ánh trăng,
Ngắm xinh đôi môi hồng thắm….

Tiếng hát tha thiết của thầy Tiên với bài hát Thơ Ngây; thầy vừa đàn vừa hát trong lớp 12AA1 vào buổi tiệc Tất Niên năm 1974, vẫn c̣n vương vấn đâu dây, ngỡ như thầy mới hát cho chúng ta nghe ngày hôm qua.

Nơi miền giá buốt buồn muôn thuở nầy, mùa Xuân thường hay đến thật âm thầm và ra đi thật nhanh. Hôm nay mùa đông của tôi vẫn c̣n đây, mây xám vẫn c̣n giăng đầy bầu trời; những bông tuyết vẫn c̣n rơi lất phất bám vào những cành cây khô, đẹp tuyệt vời như một bức tranh.

Ngồi trong pḥng khách, với ly café nóng trên tay, nh́n ra ngoài cửa sổ, một trời tuyết trắng đang phủ đầy trước sân. Một vài con chim sẻ, yếu đuối, run rẩy trong cơn gió lạnh, đang t́m ăn những trái Cherries đỏ mọc trên cành. Chung quanh, không gian và cảnh vật thật yên lặng, ngoại trừ những tiếng nổ lách tách đều đặn của những khúc củi đang được đốt cháy trong ḷ sưởi. Trong một thoáng, hồn tôi bỗng bâng khuâng, thương nhớ về những mùa Xuân ấm áp xa xưa. Những mùa Xuân khi ḿnh c̣n bé, ở vào cái tuổi học tṛ, bao giờ cũng rộn ràng náo nức. Suốt một năm chúng ta mong chờ cho mau đến ngày Tết, để được mặc quần áo mới, được đi chơi khắp phố phường, và nhất là được ĺ x́.

Saigon vào những ngày cuối năm, trời hơi lành lạnh, một cái lạnh nhẹ nhàng và dễ thương; dễ thương như những kỷ niệm đong đầy trong suốt bảy năm làm bạn đồng hành bên nhau dưới mái trường nhỏ bé đơn sơ. Những kỷ niệm mà cả một đời ta vẫn c̣n muốn nhớ.

C̣n hơn một tháng nữa mới dến Tết Nguyên Đán, thế mà cả bọn trong lớp đă xôn xao bàn tán về chuyện tổ chức Tất Niên. Năm ấy, giáo sư trường đă đề nghị một cuộc thi xem lớp nào trang hoàng đẹp nhất sẽ được lănh thưởng. Chẳng biết phần thưởng sẽ là ǵ, nhưng lớp 12 tụi ḿnh rất là phấn khởi hưởng ứng. Từ sáng sớm, tụi ḿnh dă kéo nhau đến trường, ồn ạ nhộn nhip như trong một ngày hội lớn. Đứa nào đứa nấy cũng tưoi vui và chưng diện thật đẹp trong những bộ quần áo hợp thời trang nhất.

Mỗi lớp được trang hoàng lộng lẫy bằng những sợi streamers đủ màu giăng từ ngoài cửa lớp vào đến bên trong. Những tấm bảng đen đă được vẽ lên bằng phấn mầu; h́nh cây hoa anh đào, hoa mai, hoa cúc; cùng với những hàng chữ viết lả lướt chúc Tết đến thấy cô. Những món ăn đă được cả bọn trong lớp hùn tiền lại đi mua sắm từ mấy ngày trước.

Trong sân trường hay trên những hành lang lớp học, đám học sinh gặp nhau chuyện tṛ tíu tít, khoe nhau những bộ quần áo mới, hay trao tặng nhau những tấm thiệp chúc Tết c̣n óng ánh kim tuyến. Trong lớp tôi, đám con gái xúm xít chia nhau những công việc như cắm những cành hoa lay ơn màu đỏ chói vô b́nh; bày biện những đĩa trái cây và khay đựng mứt lên chiếc bàn dài đă được trải khăn màu đỏ kê ở giữa lớp. Chúng ta muốn tất cả mọi thứ phải được hoàn hảo, v́ chốc lát nữa đây, thày cô sẽ đến thưởng thức những món ăn và chấm điểm trang hoàng cho mỗi lớp. Nếu tôi nhớ không lầm th́ năm đó lớp 12AA1 của tôi đă chiếm giải nhất.

Suốt ngày hôm ấy, đám con trai tha hồ tán dóc, nói đùa, chọc ghẹo với đám con gái mà không sợ bị mắng. Nếu như là ngày thường th́ có lẽ những lời trêu trọc đó đă được đáp lại bằng những cái lườm, cái nguưt thật là dễ ghét rồi. Những ngày sau buổi Tất Niên, lớp bảng vàng tụi ḿnh tự nhiên thấy thương mến và gần gũi nhau hơn. Có thể những t́nh cảm ngây ngô vụng dại của tuổi học tṛ đă dến với chúng ta từ bao giờ; nhưng sao ḿnh chỉ cảm nhận được một cách rơ rệt, trong những tháng ngày ngắn ngủi c̣n lại.

Mùa Xuân năm nay đang trở lại, nhưng ngoài kia nắng vẫn chưa dủ ấm, những nụ hoa Xuân c̣n ngập ngừng chưa muốn nở. Trong cái lạnh se sắt của tiết trời; một mùa Xuân ám áp mà tôi hằng ao ước vẫn c̣n xa vời vợi. Ngoài sân, lũ chim sẻ sau khi no nê đă tung cánh bay đi, nhưng cây Cherry vẫn c̣n thật nhiều trái để đón chờ những con chim khác sẽ đến.

Lưu Thúy
Xuân Đinh Hợi 2007


 

 

Từ em một thoáng chiêm bao
Từ tôi muôn thưở ngọt ngào nhớ nhung
Gót hài lăng đăng mông lung
Tay tiên níu giữ chia chung nỗi sầu
T́nh trong giây phút nhiệm mầu
Hồn xa ngàn kiếp nương nhau t́m về
Nắng hồng buông rũ tóc thề
Hương bay theo gió bốn bề ngát xuân

 

Nguyên Ho

 

 

 

 

Năm Tuất đang qua, tới Hợi sang
Hơn 30 năm nhung nhớ nào kham
Ngoảnh mặt thờ ơ chờ Xuân tới
Lặng lờ non nước buổi điêu linh

Tết ở trong tôi chỉ thế sao...

Vườn đào ai viếng tiếng ai buông
Xuân xanh hờ hững theo ngày tháng
Ngào ngạt cành mai bóng một người

Tha phương cạn chén sầu trăn trở
Cố nhân đâu ngơ ngác rượu hồng

Tao nhân cảm tác trà đối ẩm
Khá khẩm Xuân chi ở đất người!

Đầu làng cây Trúc đứng chơ vơ
Non sông gấm vóc dăy sơn hà
Ngậm ngùi ai thấu thuyền viễn xứ
Quê hương ngh́n dặm nửa hồn đau...

 

Phượng Vỹ

 

 

 
     
     

    Trang Trước    1, Mục Lục, 2, 3, 4, 5, 6, 7, 8, 9, 10, 11, 12, 13, 14, 15, 16, 17, 18, 19, 20, 21, 22, 23, 24    Trang Kế 

  Trang Chính   Hội Ngộ 2007 Houston